Quý Chính Tác ôm đứa bé, rất không ổn định, còn đang oán trách, "Lúc đầu thật quá xấu, cả người đỏ lòm, sao có thể là anh cùng em sinh? Anh sợ ôm sai rồi, còn chạy đi xem một vòng, phát hiện đứa nào vừa sinh ra đều rất xấu xí, lúc anh nhìn thêm lần nữa mới thấy nhóc con ở trong đó xem như là nhìn được rồi." Hắn ôm con gần một chút, như dâng vật quý, "Tiểu An, em xem, thuận mắt hơn chứ?"
Là một đứa bé trai, vừa ra khỏi cơ thể mẹ, gầy nhom, nhăn nhúm, nắm quả đấm thật chặt, nho nhỏ một mẩu như một chú mèo đực con mới sinh ra. Phương Yểu An nhìn đứa bé, lại ngẩng đầu nhìn Quý Chính Tác, giống như đi qua một đoạn đường dài không muốn người biết quá trình nó khó khăn thế nào, cậu cảm thấy không tưởng tượng nổi, bản thân cùng Quý Chính Tác giấu diếm tất cả mọi người để sinh một đứa bé.
Cậu không cảm thấy vĩ đại, thậm chí còn thấy xấu hổ, cảm giác giải thoát như trút được gánh nặng. Nếu như không phải vì Quý Chính Tác, cậu sẽ không nguyện ý sinh đứa bé này, có thể, cậu hy vọng chuyện này cả đời sẽ không bị người khác biết, hoặc có thể kéo dài được càng lâu càng tốt.
Cậu gật đầu một cái, giang hai tay hướng về phía Quý Chính Tác, "Ừ, anh ôm em chút."
Quý Chính Tác dừng một giây, căn bản không nghĩ tới cậu lại dính người như vậy, trong lòng ngọt ngào muốn tỏa ra. Nhét đứa trẻ ngủ vào cuối giường, ôm cậu thật chặt vào trong ngực, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lan-cam-ly/1506004/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.