Sức lực Quý Chính Tác thực sự dọa người, chân sâu của cậu dường như chỉ sạt đất, bị một đường lôi kéo ra bên ngoài, đi đến nhà cậu.
Tay ôm vòng ngang hông cậu chặt như sắt, cạy thế nào cũng không tách được ra, "Cậu con mẹ nó có bệnh! Quý Chính Tác, buông ra cho lão tử, buông tôi ra! Cậu có nghe thấy không!" Cậu không thể nhịn được nữa thét lên, người đi đường nhao nhao nhìn về phía này.
Quý Chính Tác liều mạng cưỡng ép kéo cậu đi, nhanh nhẹ trả lời một câu, "Không."
Cậu tức đến sôi máu bốc khói, cố gắng phản kháng mạnh mẽ đều bị dễ dàng tiêu biến, như không có một chút năng lực tự chủ nào.
Rất vô lý, độc tài hoành hành, người này sao có thể là Quý Chính Tác được.
"Cậu làm gì?"
Cậu bị đẩy trên cửa nhà mình, tay Quý Chính Tác vuốt ve khắp người cậu, phân tâm nhìn cậu một cái, "Chìa khóa đâu?"
Cậu không nói gì.
" Chìa khóa." Quý Chính Tác bóp cằm cậu, giọng lạnh lùng bức bách, "Không thì anh ở ngay chỗ này đị* em."
"Cút!" Cậu nhấc đầu gối định đạp bụng dưới Quý Chính Tác, vừa nhanh vừa độc.
Bị Quý Chính Tác một tay đè lại, hắn nhếch miệng cười cười, chân mày khích động, rất khốn nạn, "Em đoán xem."
Trong ánh điện chớp nhoáng, sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nam, "Ô, Tiểu An, sao hôm nay cháu đã về rồi?"
Phương Yểu An vòng qua đầu hắn, thấy Hình chủ nhiệm từ trên tầng đi xuống, hẳn là uống rượu, trên mặt đỏ bừng, nét mặt hớn hở say xỉn nhìn rất mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lan-cam-ly/1505988/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.