Sau lần nghe trộm đó, Phương Yểu An vẫn cảm thấy trong nhà Ngô Uấn sẽ phải bạo phát mối nguy cơ gia đình mạnh mẽ nào đó, mặc dù không tiện trực tiếp hỏi, nhưng vẫn luôn để ý động tĩnh của Ngô Uấn.
Nhưng Ngô Uấn luôn như thế, hi hi ha ha, cùng các bạn gái thân nhau, chỉ là mỗi ngày tan học lúc ba y đến đón, chậm một chút thôi y sẽ nổi giận, mặt băng bó như muốn bạo lực ném một quả lựu đạn. Ba y không ngừng xin lỗi, khuyên can mãi, tới tới lui lui mà bảo đảm, mới mời y lên được xe.
Phương Yểu An gặp một lần, quả thực bộ dạng to lớn đùng đoàng còn mang theo kiểu trẻ con của Ngô Uấn kia hù chết, so sánh một chút, lập tức mang Quý Chính Tác ra so sáng, cảm thấy hắn thuận mắt không ít.
Mùa đông ở thành phố A đến rất nhanh, lạnh lẽo ẩm ướt rất mệt mỏi, như ngậm mình trong trạng thái khí băng, làm gì cũng thấy lạnh, hơn nữa đường sắt ngầm sửa gấp, đoạn đường đến trường của bọn họ còn chưa làm xong.
Phương Yểu An trời sinh sợ lạnh, mặc nhiều hơn nữa cũng vô dụng, ba cậu nói sáng sớm quá lạnh, sau này mỗi ngày lái xe đưa mẹ cậu cùng cậu đến trường. Nhưng nếu thế cậu không thể đi học cùng Quý Chính Tác, hai người vốn chỉ có khoảng thời gian đợi nhau đưa đi đón về này mới ở chung lâu một chút, nếu như không có, Quý Chính Tác khẳng định không cho phép.
Cho nên mỗi sáng sớm trước khi ra cửa, cậu sẽ bao mình thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lan-cam-ly/1505983/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.