Thời Bắc Thanh cầm điện thoại nghiêm túc xem hết một lượt video mà Chu Tuyết gửi đến, bấy giờ mới thật sự yên tâm.
"Ổn rồi ổn rồi." Thời Bắc Thanh thở phào nhẹ nhõm.
Đến tận khi đã về tới nhà cậu vẫn còn lo lắng cho sự an toàn của hai con mèo nhỏ.
"Bọn họ có một con mèo mẹ, sau này sẽ để nó thử nuôi hai con mèo này, cậu không cần lo lắng quá đâu." Dụ Trần Thư nói.
Thời Bắc Thanh gật đầu, khuôn mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều. Xem xong video rồi, cậu lại bắt đầu cảm thấy ngượng ngùng, cả người cứng ngắc ngồi trên giường chờ Dụ Trần Thư đi trước.
Dụ Trần Thư biết được suy nghĩ của cậu, nhưng mà hắn không muốn đi, cũng ngồi im không hề nhúc nhích.
"Sao anh còn chưa về phòng đi?" Cuối cùng Thời Bắc Thanh cũng không chịu nổi nữa, mở miệng hỏi hắn.
"Cậu đuổi tôi đấy à?" Dụ Trần Thư hỏi lại.
Thời Bắc Thanh nghẹn lời, nhất thời không biết đáp lại Dụ Trần Thư thế nào.
Cậu cũng không biết Dụ Trần Thư đang cố ý làm gì nữa.
"Chẳng lẽ anh định ở đây cả đêm?" Thời Bắc Thanh nhìn Dụ Trần Thư bằng ánh mắt mất kiên nhẫn.
Dụ Trần Thư thấy Thời Bắc Thanh khó chịu, cũng không chơi nhây ở lì không đi nữa, cười khẽ một tiếng.
"Vậy thì, ngủ ngon nhé." Dụ Trần Thư nói với Thời Bắc Thanh bằng giọng điệu quan tâm thân thiết.
Thời Bắc Thanh không ngờ hắn lại chúc cậu ngủ ngon, sửng sốt đến đơ cả người. Rõ ràng cậu đang đuổi Dụ Trần Thư đi cơ mà?
"Ngủ... Ngủ ngon..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-kich-ban-tra-xanh-trong-tay-toi-voi-tinh-dich-he-ngay/230545/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.