Nhìn thấy vẻ mặt nhẹ nhõm của Lục Tiêu, Tiết Dao biết rằng lời khuyên vừa rồi của mình cũng vô ích, tiểu tử này căn bản nghe không vô. 
"Ta vốn lo lắng trong lòng ngươi đã có thất đệ, cũng may ông trời công bằng." 
Lục Tiêu kiên định nói: 
"Trừ phi ngươi đã có người trong lòng, bằng không ta sẽ không từ bỏ ngươi. A Dao, chờ xem đi, ta cũng không phải là yếu đuối như ngươi nghĩ. Chỉ có thất đệ mới cần người khác quan tâm chăm sóc nhiều thôi." 
Tiết Dao hết cách rồi. Tiết Dao nhìn Lục Tiêu như nhìn thấy chính mình trong quá khứ. 
Nam nhân tuổi tác này cho là mình mạnh mẻ mới có thể khiến người ta ngưỡng mộ, nói gì cũng không thông. Vậy cũng chỉ có thể để bản thân hắn chậm rãi hiểu rõ chính mình. 
"Đây là thuốc ta phối cho mẫu phi ngài." 
Tiết Dao lấy ra gói thuốc dành cho bệnh trầm cảm tối hôm qua hắn mua trên hệ thống đưa cho bảo bảo ấm áp. 
"Thuốc?" 
Lục Tiêu cho là Tiết Dao cố ý đổi chủ đề, không mấy vui vẻ từ chối: 
"Mẫu phi không có sinh bệnh." 
"Mẫu phi ngài tâm tình không tốt, là chứng bệnh gan phổi tích tụ khí huyết không thông." 
Tiết Dao lừa gạt. 
"Thuốc này chủ yếu là công dụng dưỡng gan, kích hoạt khí huyết. Uống nó cũng không có hại gì..." 
"Dùng tốt, bà ấy cũng sẽ không cám ơn ngươi." 
Vẻ mặt Lục Tiêu bỗng nhiên lạnh lùng. Đôi mắt vốn trong veo ảm đạm xuống, như đột nhiên bị bao phủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-hau-phao-hoi-cua-bao-quan/3544242/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.