Ông ta chết rồi phải không? Nếu không thì đã không ngất đi khi mở mắt.
Tiết Dao cứng ngắc quay đầu lại nhìn đứa con sát thủ máu lạnh.
Lục Tiềm quỳ một chân trên đất, sờ soạng động mạch cổ của người nằm dưới đất, rồi cũng sững sờ. Không ngờ tới ám khí của nam đồng kia có thể lấy mạng. Cái này càng làm cho hắn xác định thân phận ba người này không đúng.
"Đã chết rồi sao?"
Tiết Dao ôm tia hy vọng cuối cùng.
"Ừm."
Lục Tiềm đứng lên, nắm lấy tay thư đồng, chạy nhanh ra khỏi căn phòng, dựa theo phương pháp của nam đồng, đóng lại cửa.
Bên trong căn phòng hoàn toàn yên tĩnh, hai nam đồng vẫn còn đang hôn mê.
Huyền Kinh vẫn nằm im trên kệ gỗ giữa hai hộp gỗ.
Cách đó vài bước, người đàn ông nhìn chằm chằm trần nhà tối tăm, chết không nhắm mắt.
"Chúng ta có thể trốn thoát được không?"
Tiết Dao vẫn chưa có thể tiếp thu biến cố bất thình lình xảy ra.
"Không phải ngài nói có hơn bốn mươi người mai phục chung quanh chúng ta sao?"
"Những người đó đang ẩn nấp trong sân. Trong nhà này có rất nhiều lối đi ngầm, có lẽ còn có lối đi thông đến những nơi khác để chúng ta có thể thoát ra ngoài."
Lục Tiềm thông qua khí lưu bốn phía tìm kiếm phương hướng không người. Hắn nắm tay lôi kéo Tiết Dao nhanh vào một lối đi, đến gian phòng cuối cùng. Quả nhiên bọn họ tìm thấy một cửa thoát không biết dẫn tới nơi nào.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-hau-phao-hoi-cua-bao-quan/3428631/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.