Lục hoàng tử rất ít cơ hội xuất cung. Phố xá Kim Lăng thành đối với hắn mà nói nơi nào cũng đều cho cảm giác mới mẻ. 
Nam nữ già trẻ trên phố Kim Lăng ăn mặc, ngữ khí nói chuyện rất khác dân chúng kinh thành. 
Người bán hàng thét to, nghe vừa quái lạ cũng thú vị. Một người bán quýt nói. 
"Ôi chao, một giọt ngọt mất hồn." 
Thái giám theo hầu dùng lời nói kinh thành giải thích cho Lục hoàng tử: 
"Người kia khen quýt mình bán ngọt đến linh hồn nhỏ bé cũng bị mất." 
Lục hoàng tử bị lời nói khoát không biết xấu hổ như vậy chọc cười, liền dự định đi mua vài trái quýt, xem ngọt được bao nhiêu. 
Trên đường có kiệu đi ngang, thái giám cùng thị vệ cải trang sợ hoàng tử bị quấy nhiễu chấn kinh, đều vây chung quanh, cẩn thận ngăn đoàn người. 
Nhưng mà Lục hoàng tử lại chờ không được, từ giữa hai người hầu chen qua, bước nhanh hướng tới quầy hàng. 
Chỉ còn hai ba bước đã đến nơi, bên tai chợt nghe một giọng kinh ngạc thốt lên. Lục hoàng tử quay đầu, nhìn thấy một chiếc xe đẩy chở đầy hàng hướng đến mình sắp đụng tới. 
"Điện..." 
Bọn thái giám suýt nữa sợ hãi kêu lên. 
Cũng may Lục hoàng tử phản ứng nhanh tránh khỏi. 
"Thiếu gia! Không làm bị thương thiếu gia chứ!" 
Thái giám vội vàng xông lên trước bảo vệ chủ, quay đầu mắng người kia: 
"Ngươi ngu xuẩn mắt bị mù! Muốn chạy đi đầu thai. Đụng phải tiểu chủ nhân nhà chúng ta, mạng cả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-hau-phao-hoi-cua-bao-quan/2506116/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.