“Chuyện hôm nay ta coi như không tính toán với các ngươi. Nhưng sau này, nếucòn dám đánh chủ ý trên người ta nữa thì đừng trách bổn vương không thủhạ lưu tình!”. Sở Hình Thiên sau khi chỉnh trang lại y phục xốc xếchtrên người, lạnh lùng bỏ lại một câu rồi phất tay áo bỏ đi.
Ra khỏi Ngọc Diệp viện, hắn hơi thả chậm lại cước bộ, suy nghĩ một chút rồi nhìn về phía trước lên tiếng.
“Vô Ảnh, điều tra cho ta chuyện vừa rồi!”.
“ Ân, vương gia!”.
Trong không gian vắng lặng tưởng như không một bóng người vang lên một tiếng đáp.
“Còn nữa, coi một chút động tĩnh của Mộc Phương Chi!”.
“ Ân!”
.......
Bên trong Ngọc Diệp viện.
“Lão gia, bây giờ phải làm sao? Tam vương gia đã nói như vậy... Phương nhi chúng ta phải làm thế nào bây giờ…”.
Thiếu phụ xinh đẹp đứng bên cạnh, từ lúc Mộc thừa tướng vào trong phòng vẫnchưa lên tiếng, làm ra bộ dạng như mới hoàn hồn sau chấn kinh, vội tiếnlên nắm cánh tay Mộc thừa tướng, nhu nhược chảy nước mắt ra vẻ lo lắng.
Những lời này vừa thốt ra, Mộc Lâm liền cau mày, phức tạp nhìn đến đại nữ nhi còn đang quỳ dưới đất. Đây là đứa con gái duy nhất của ông và Nhạn nhi, được ông nâng trong lòng bàn tay mà sủng ái, nay rơi vào tình cảnh nàykhông khỏi khiến ông cảm thấy đau lòng.
Mẫu thân thân sinh củanàng tên Đỗ Tương Nhạn vốn xuất thân danh môn vọng tộc, là ái nữ của phủ Hộ quốc tướng quân, vốn là thiên chi kiều nữ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-giu-van-menh/2397280/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.