Đường Quốc Nghiệp ngồi thẳng lên, thể cốt hơi có vẻ già nua trong nháy mắt thẳng tắp, là người ở địa vị cao, hắn đương nhiên cũng có một loại khí thế thường nhân không thể sở hữu, chỉ nghe hắn trầm giọng nói:- Tiền đặt cọc năm mươi tỷ nhân dân tệ, trong vòng ba ngày sẽ gửi tới tài khoản của Diệp tiên sinh, còn lại ba ngàn năm trăm mười bảy tỉ...- Ha ha, không cần gấp như vậy.Diệp Dương Thành làm sao không nhìn ra chỗ khó nói của Đường Quốc Nghiệp, lập tức mỉm cười cắt đứt lời của hắn, nói:- Cứ làm theo khả năng đi, cũng không thể vì số tiền của ta, mà tham ô giảm bớt những hạng mục khác? Trước tiên ta sẽ cầm năm tỷ, còn lại...Trên mặt lộ ra nụ cười nồng hậu, Diệp Dương Thành nhẹ giọng nói:- Coi như ta cho quốc gia vay không lấy lãi đi, chỉ cần có thể giúp đỡ quốc gia phát triển, như vậy là tốt rồi.- Diệp tiên sinh đại đức.Hàn Thừa Bình không kìm hãm được kêu lên một tiếng, một lần nữa cúi chào Diệp Dương Thành, có thể nói trong mắt bọn hắn hình tượng của Diệp Dương Thành cũng đã đạt đến độ cao người khác khó có thể sánh bằng.- Ha ha, Hàn lão ca không cần như thế.Diệp Dương Thành tuy được gọi là Diệp tiên sinh, nhưng đứng ở góc độ tuổi tác, xưng hô một tiếng lão ca cũng không có gì đáng ngại, tiến lên một bước dìu Hàn Thừa Bình, Diệp Dương Thành nói:- Ta nói rồi, mục đích của chúng ta thật ra đều giống nhau.- Nếu đã như vậy...!vậy ta sẽ thay quốc gia nhận khoản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-giu-quyen-than/3967815/chuong-537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.