*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit+Beta: 明明
Một trận tiếng nhạc du dương vang lên, đánh thức Nhạc Chính Nhị đang ngủ đến bất tỉnh nhân sự, phiền muộn dùng chăn che kín đầu, tiếc rằng tiếng nhạc kia vẫn kiên trì không ngừng vang lên, không hề có ý dừng lại.
“Mọe!” Ra sức vén chăn lên, Nhạc Chính Nhị híp mắt tìm tòi một hồi, mới tìm được điện thoại di động đang nổ chuông, nhìn thấy hai chữ “mẹ” ở phía trên, Nhạc Chính Nhị da đầu run lên một hồi, hắng giọng một cái, dùng thanh âm tự cho là rất dịu dàng nhận điện thoại: “Alô.”
“Này, Tiểu Ninh, công việc thế nào? Ngủ ngon không?” Một thanh âm giòn tan trong sáng vang lên.
“Công việc rất tốt, ngủ cũng rất ngon.” Nếu như ngài không gọi điện thại đến nói chuyện thì càng tốt hơn nữa.
“Như vậy à, nếu như không tốt phải nói với mẹ, biết không?”
“Biết.” Nghe đầu dây bên kia là thanh âm quan tâm, Nhạc Chính Nhị có chút bất đắc dĩ xoa trán, kiên nhẫn trả lời.
“Tiểu Ninh, mẹ ngày hôm qua gặp được một alpha bộ dáng cũng không tệ lắm, con muốn đi gặp hay không?” Rốt cục nói đến chủ đề rồi.
“…Không cần.” Nhạc Chính Nhị không phải da đầu run lên, mà là lông toàn thân đều nổi lên, cái đồ chơi này nói trắng ra không phải là xem mắt sao? Vậy càng không thể đi.
“Tiểu Ninh, con nói con cũng đã lớn, mẹ vì việc này của con mà lo muốn chết rồi, con đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-gia-tieu-nhi-phai-lap-gia-dinh/260972/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.