Cố Sa Văn kinh hãi vội vàng cất điện thoại lấp liếm, "Không, không có, tôi không xem Weibo Bách Nam."
"Anh có! Tôi thấy Weibo Nam Nam rồi!" Ban Ngọc trừng hắn ta, nhào qua muốn cướp điện thoại, "Có phải đã làm chuyện xấu gì dưới Weibo Nam Nam rồi không, đưa cho tôi xem!"
"Không có! Tôi có cả bầu trời tư cách, sao làm chuyện xấu được!" Cố Sa Văn lùi ra sau, gân cổ quát, "Cướp điện thoại của bạn là kiểu tiếp khách gì đây? Bác ơi bác xem này, Ban Ngọc bắt nạt con!"
Trong đầu Khúc Văn Hân hiện lên vô số kịch bản người thứ ba vì muốn chiếm đoạt đàn ông mà không từ thủ đoạt hãm hại chính thất, hoảng sợ hét lên, "Tiểu Ngọc mau lên, cướp điện thoại của nó xuống!"
Cố Sa Văn trợn mắt há mồm, "Bác gái, vừa rồi con nghe nhầm đúng không, bác vừa nói gì thế?"
"Tiểu Ngọc, mau chớp thời cơ!"
Ban Ngọc nhanh chóng nhào qua áp người xuống sô pha đè tay hắn ta lại, dùng sức gỡ điện thoại kéo ra!
"Cướp được rồi!"
Khúc Văn Hân vỗ tay cực kỳ vui mừng, "Tiểu Ngọc giỏi lắm!"
Bách Nam cầm chiếc ly rỗng đi vào phòng khách, tầm mắt đảo qua sô pha, sửng sốt, "Tiểu Ngọc, anh với Sa Văn... ối, các anh đang làm gì thế kia?"
Cố Sa Văn bi phẫn đấm sô pha cáo trạng, "Ban Ngọc cướp di động của tôi! Còn đè tôi lại chỉ vì tôi lên xem Weibo của cậu! Đồ xấu xa!"
"Đè lên...người anh..." Bách Nam giật giật khóe miệng, ánh mắt dán chặt vào vị trí dưới eo hai người, không biết nói gì.
Khúc Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-gia-huu-ngoc/295874/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.