Sau khi Ban Giác hỏi rõ tình huống thì lập tức xin số điện thoại của giáo sư Phan. 
"Công việc hợp tác cụ thể anh sẽ phái người đi bàn bạc với thầy em, em chỉ cần nung thành phẩm ra là được. Đúng rồi, anh cả em hôm nay sẽ khởi hành, chuyến bay giữa trưa." 
Bách Nam choáng váng, "Anh em đi rồi? Không phải ảnh nói mấy ngày nữa mới... Khoan đã, anh, sao anh lại là người cho em biết chuyện này?" 
Ban Giác nhìn đồng hồ, giải thích, "Anh và anh ta có vài vấn đề làm ăn cần thương lượng, nói chuyện xong anh thuận đường cho tài xế đưa người ra sân bay luôn. Chiều nay anh còn có việc, đi trước, em và Tiểu Ngọc bàn với nhau xem tuần trăng mật muốn đi đâu, để anh gọi người sắp xếp lịch." 
"Chuyện làm ăn? Hai anh nói cái ——" 
Ban Giác xoay người xuống lầu, không quay đầu vẫy vẫy tay về phía cậu, vội vã rời đi. 
Chạy nhanh thế... 
Bách Nam đen mặt, vẫn bối rối vì chuyện Bách Đông trở về quá chóng vánh, thở dài, cầm di động trả lời điện thoại với giáo sư Phan. 
Giáo sư cực kỳ tốt tính tha thứ cho hành động cúp máy đột ngột của cậu, sau khi biết cậu sắp tự mở phòng làm việc còn cẩn thận dò hỏi công tác chuẩn bị và có yêu cầu trợ giúp gì không. 
"Thầy già rồi, vẫn là mấy đứa tuổi trẻ có năng lực, tự gây dựng sự nghiệp cũng tốt, cũng tốt." Thầy giáo nhỏ giọng cảm thán, sau đó quan tâm hỏi, "Thế bản thiết kế tửu cụ kia em có bán được không? Liệu có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-gia-huu-ngoc/295872/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.