Cửa hàng có người quản lý, chương trình học không còn, tiền ăn ngập mặt, Bách Nam đứng trước lò nung điện thỏa mãn thở dài —— Cuộc sống mỹ mãn quá!
Đến giờ nung xong, cậu hít sâu, mở lò ra xem thành phẩm, sau đó lau mặt, trở lại bàn làm việc, trợn mắt nhìn một mớ phế phẩm lăn lóc, vò vò đầu.
Rốt cuộc là sai ở bước nào! Làm không đúng chỗ nào! Vì sao thành phẩm vẫn không đúng không đúng không đúng!
Ban Ngọc lấy chìa khóa mở cửa nhà, liếc nhìn lò nung điện đặt bên cạnh tủ giày, lại quét mắt qua đống nguyên liệu vứt đầy đất, mặt tối sầm lại.
"Nam Nam!"
Bách Nam giật mình, cứng ngắc quay đầu phất tay, "Tiểu Ngọc, anh đến rồi à..."
Ban Ngọc chỉ đứng trước cửa không đi vào, mắt hoa đào nguy hiểm híp lại, "Ăn cơm chưa?"
Bách Nam nhìn qua hộp giữ ấm tinh xảo đặt trong góc bàn, chột dạ, "Em chuẩn bị ăn."
"Hay lắm." Ban Ngọc nghiến răng, trừng hắn với vậu, phất tay cho đám vệ sĩ sau lưng, "Kêu người vào trong dọn dẹp cho sạch sẽ, động tác mau lên, đồ trên giá kia nhẹ tay nhẹ chân thôi, không được làm rơi!"
Các vệ sĩ tránh đường, ba người mặc đồng phục quét dọn chuyên nghiệp nhanh chóng vào cửa, một người đi vào bếp, một người vào phòng trong, người còn lại cùng với đám vệ sĩ bắt đầu thu dọn các loại nguyên liệu và công cụ trong phòng khách.
Bách Nam ngớ người: "Đây là... làm gì thế? Đừng, cái đó là lò nấu mini*, không dọn như vậy được! Khoan đã, đó là máy ép chân không, nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-gia-huu-ngoc/295833/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.