Bách Nam thu dọn hành lý dưới thái độ quạu cọ bất mãn của Ban Ngọc, nhận được vé máy bay, xác nhận với Tịch Dung các loại nguyên liệu phải chuẩn bị, sau đó thời gian nhanh chóng trôi đến một ngày trước ngày ra nước ngoài thi đấu.
"Tiểu Ngọc, nếu có người muốn mua thiết kế của phòng làm việc, trước hết phải hỏi rõ tình hình từ chỗ anh hai, còn nếu là đơn đặt hàng lâu dài thì phải thương lượng giá cả đâu đấy rồi mới ký hợp đồng." Bách Nam ngồi trên giường cầm một quyển sổ tay, vừa viết vừa cẩn thận dặn dò.
Ban Ngọc quay đầu, "Hừ!"
Bách Nam buồn cười nhìn một cái, vươn tay bóp mặt hắn, lật một trang sổ mới tiếp tục nói, "Thời tiết đã chuyển lạnh, anh nhớ mặc thêm áo, đừng để sinh bệnh. Còn nữa, em đã nói chuyện với thầy và chú Cát rồi, chuyện ở Cổ Vận bọn họ sẽ giúp anh một tay, anh nhớ đi theo học hỏi kinh nghiệm, nhé?"
Ban Ngọc trừng cậu, "Không, anh không cần! Em đi rồi anh ở nhà trốn việc!"
"Đồ xấu xa." Bách Nam chọc chọc hắn, thò đầu lại gần hôn lên mặt một cái, cười nói, "Đừng cáu kỉnh, em có thể video call nói chuyện mỗi ngày với anh, gọi điện thoại nữa, chỉ hơn hai tháng thôi, nhanh lắm."
Ban Ngọc dùng sức kéo chăn, càng thêm bất mãn, "Không! Anh không cần điện thoại, anh muốn mỗi ngày đều được ôm em!"
Bách Nam bất đắc dĩ đặt sổ tay qua một bên, ôm hắn đè lên giường dùng sức hôn, sau đó nhỏm dậy hỏi, "Sắp xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-gia-huu-ngoc/2075405/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.