“Thì ra là Thẩm công tử.” Đường Như Ý gật đầu, đưa tay chỉnh lại dây đeo hòm thuốc, “Đã để Thẩm công t.ử phải đợi lâu rồi.”
Thẩm Nghiễn nghiêng người, làm thủ thế “mời”. “Phu nhân đang đợi cô nương ở hoa sảnh hậu viện, mời đi lối này.”
Nói xong xoay người dẫn đường, bước chân không nhanh không chậm, vạt áo khẽ động, khi đi lưng thẳng tắp, không mang theo khí thế bức người, ngược lại khiến người ta cảm thấy yên tâm.
Đường Như Ý theo sát phía sau y, mùi thảo d.ư.ợ.c từ hòm t.h.u.ố.c bị gió thổi tan ra một làn hương thanh mát. Mấy cây t.ử đằng dưới hành lang vừa mới nở, bóng hoa rơi trên vai Thẩm Nghiên, tựa như nhuộm lên một tầng ánh sáng dịu dàng. Đường Như Ý hơi nhướn mày, nhớ lại những gì Trương Bổ Đầu đã nói trên đường về việc phu nhân Huyện Thái gia muốn hợp tác với mình, nàng lại liếc nhìn Thẩm Nghiên một cái, âm thầm đoán chừng, người này e rằng cũng là một nhân vật không dễ đối phó.
Chẳng nói một lời, chẳng mấy chốc đã đến trước Hoa sảnh.
Thẩm Nghiên dừng bước, quay người lại gật đầu với nàng. “Phu nhân đang đợi cô nương ở bên trong, mời cô.”
Đường Như Ý cười cười, cũng không nói thêm gì nữa, xách hòm t.h.u.ố.c bước vào Hoa sảnh.
Trong phòng, hương trà ấm áp, tiếng gió lùa làm giấy cửa sổ khẽ rung động, một cuộc hợp tác chưa rõ ràng cùng một đoạn ám tuyến khác, cứ thế lặng lẽ kéo màn.
“Như Ý muội tử!”
Trình Cẩm Nhi vội vàng đứng dậy, cười chào hỏi, còn không quên quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doi-bi-ruong-bo-khong-sao-ta-co-luong-thuc/4863178/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.