Trình Cẩm Nhi vội vàng giải thích: "Nương chồng ta từ trước đến nay không thích uống các loại t.h.u.ố.c viên, chê đắng, vừa nhìn thấy là nhíu mày."
Đường Như Ý nghe xong liền bật cười: "Vậy người không ngại nếm thử trước xem sao? Biết đâu, sẽ có bất ngờ đấy."
Lão phu nhân với vẻ mặt khổ sở nhận lấy một viên từ tay bà vú, miễn cưỡng nhét vào miệng. Nhưng vừa mới vào, mắt bà đã mở to, có chút không thể tin nổi. Nhai thêm vài cái, bà mới vui vẻ mở lời: "Thứ nhỏ này quả là tốt hơn nhiều so với những thang t.h.u.ố.c đắng kia, ăn vào đúng là ngọt thanh. Đường nương tử, cô quả nhiên không lừa ta!"
Mấy người đều bật cười trước vẻ ngoài trẻ con của Lâm lão phu nhân.
Phía lão phu nhân, Đường Như Ý dặn dò cũng gần xong, mấy người liền cùng nhau rời khỏi viện.
Chu đại phu đứng bên cạnh lại có vẻ muốn nói lại thôi.
Đường Như Ý bật cười nhìn ông ta: "Chu đại phu, sao vậy? Ông cũng muốn dùng thử vài viên ư?"
Chu đại phu vội vàng lắc đầu, nhỏ giọng lầm bầm "Không phải", rồi lại gật đầu.
Đường Như Ý cười, trực tiếp lấy từ trong người ra một gói đưa qua: "Vậy mấy ngày nay ông cũng vất vả rồi, đã giúp ta châm cứu, cái này coi như quà tạ lễ."
"Hê hê hê hê hê hê, ta cũng được ăn rồi, đa tạ Đường nương tử!" Chu đại phu vui vẻ như một thúc ch.ó ngốc, vừa nhận lấy vừa vội vàng bóc hai viên nhét vào miệng, vẻ mặt y hệt Lâm lão phu nhân lúc nãy.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doi-bi-ruong-bo-khong-sao-ta-co-luong-thuc/4863120/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.