Đường Như Ý bên này cũng không hề nhàn rỗi. Nàng đi đến tiệm rèn và tiệm tạp hóa trước, nồi sắt, thùng gỗ đều phải chuẩn bị thêm vài cái, dù sao thì số lượng hiện tại ngày càng lớn.
Hai bên đặt hàng xong, nàng trực tiếp đi đến sạp thịt heo, tìm ông chủ sạp.
"Ông chủ."
Vừa nghe thấy giọng nói quen thuộc này, ông chủ vui vẻ như gặp được Thần Tài. Đúng vậy, hiện tại Đường Như Ý chính là đại kim chủ của hắn.
"Ây da, Đường nương tử, nàng đến vào giờ này, có chuyện gì sao?"
"Ông chủ, có lẽ sau này số lượng chân gà, chân vịt, cùng với nội tạng heo mà ta cần, phải tăng thêm. Ta muốn hỏi, bên ngươi có thể có đủ lượng hàng như vậy không?"
"Hiện tại nội tạng heo mỗi ngày đã cần đến mười bộ, chân gà chân vịt mỗi ngày cũng phải hơn trăm cân, bây giờ lại còn muốn tăng thêm."
Ông chủ nghe xong, tặc lưỡi một tiếng, nheo mắt cười nói "Ây da, Đường nương tử, việc làm ăn của nàng sắp bay lên trời rồi sao?"
Đường Như Ý chẳng hề khiêm tốn, cười gật đầu "Phải. Cho nên, ông chủ ngươi ở đây, có thể đảm bảo được lượng hàng không? Đương nhiên, chất lượng cũng phải đảm bảo."
Chủ quán suy nghĩ một lát, đáp: “Chỗ ta lúc này e là không có sẵn nhiều đến thế. Tuy nhiên, nếu chúng ta đã hợp tác, ta sẽ đứng ra giúp cô thu mua. Nàng chỉ cần sắp xếp người tới lấy hàng định kỳ là được, như vậy có ổn không?”
Đường Như Ý thấy cách này cũng ổn thỏa, thầm nghĩ nhà nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doi-bi-ruong-bo-khong-sao-ta-co-luong-thuc/4863096/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.