Bởi vì ngày mai phải lên trấn, nên tối nay cả nhà đều nghỉ ngơi sớm.
Sáng sớm hôm sau, giờ Mão vừa qua, sân viện Đường gia đã bắt đầu náo nhiệt.
Nói ra cũng lạ, Đường Như Ý kiếp trước vốn là người cực kỳ ham ngủ nướng, nhưng kể từ khi xuyên không tới đây, ngày nào nàng cũng tự động tỉnh giấc lúc hơn năm giờ sáng, mà không hề cảm thấy buồn ngủ. Có lẽ là do người ở thời đại này đều dậy sớm làm việc, nàng cũng dần thích nghi, không còn nằm ườn trên giường nữa.
Ra khỏi cổng viện, đã thấy xe lừa của Lưu thúc chờ sẵn. Nàng chào hỏi rồi cùng Nhị ca lên xe.
Hôm nay, Đường Như Ý chỉ đặt một lượng nhỏ Hoàng Tinh vào giỏ, cùng với vài chiếc khăn tay do Từ thị thêu xong, để Nhị ca nhân tiện mang lên trấn đổi ít bạc. Để tránh gây sự chú ý, giỏ được đậy kín mít, người ngoài không thể nhìn thấy bên trong chứa gì, tránh khỏi việc rước lấy phiền phức.
Xe lừa tới cửa thôn, quả nhiên đã có mấy người thôn dân chờ sẵn ở đó.
Lúc này, trên xe lừa đã có Đường Như Ý và Đường Hữu Tài, mọi người đều là người chất phác, cũng không có ai lắm lời như Trương Quả Phụ, chỉ đơn giản chào hỏi rồi lần lượt lên xe.
Từ thôn đến trấn mất khoảng một canh giờ. Khi mặt trời lên cao, chợ đã người đi kẻ lại, náo nhiệt vô cùng.
Xuống xe, Đường Như Ý hẹn với Lưu thúc một canh giờ sau sẽ gặp lại ở chỗ cũ, nhờ thúc ấy đưa họ về. Lưu thúc đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doi-bi-ruong-bo-khong-sao-ta-co-luong-thuc/4849701/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.