Có lẽ trong thân xác đã thay đổi linh hồn, dục vọng sống thay đổi và sự chịu đựng cũng mạnh mẽ hơn, cuối cùng Lâm Cẩm Văn bị đánh da tróc thịt bong có thể đợi được đại phu và người cha tiện nghi kia đến. Lâm Cẩm Văn cảm giác mình mất máu quá nhiều, đầu óc choáng váng toàn thân lạnh ngắt, nhưng Lâm Cẩm Văn không hề lo lắng mình không cầm cự được mà đi sớm. Khi hắn còn nhỏ đánh nhau với người ta, đầu đổ máu ngã xuống đất hôn mê, chờ hắn vùng vẫy tỉnh dậy được, không có tiền đi bệnh viện nên tự mình đi tới một phòng khám nhỏ băng bó. Lúc đó bác sĩ ở phòng khám còn sợ hắn không chịu được, sau cùng hắn gắng gượng nằm trên giường mấy ngày mới khỏe. Ngay cả bác sĩ đó còn nói ý chí sống của hắn rất mãnh liệt.
Lúc hắn công thành danh toại, từng có người hỏi hắn, khi còn nhỏ chịu nhiều khổ cực chịu nhiều oan ức như vậy, có từng hối hận không, có từng bỏ cuộc hay không? Hắn không hề do dự trả lời không, có người nhún vai xem như tin, có người thì trên mặt hiện rõ vẻ không tin, cuối cùng những người này đều cười qua loa với hắn, sau đó chuyển hướng chủ đề nói chuyện.
Nhưng Lâm Cẩm Văn biết điều hắn nói là sự thật, nhìn sơ qua câu nói của hắn thì có vẻ sĩ diện hảo, suy nghĩ chủ quan của người ta là những người từng trải qua cực khổ thì tương lai đều sẽ thành đạt. Không biết lời này có hữu dụng với người khác hay không, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doc-gia-xuyen-nham-sinh-tu-van-ton-thuong-khong-dut/211196/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.