“Chọn ngươi? Chọn ngươi làm gì?” Hoàng đế sững sờ bởi câu nói của Lâm Cẩm Văn, căn bản không kịp phản ứng hắn có ý gì.
Lâm Cẩm Văn mặt dày mày dạn mắt sáng lấp lánh nói: “Hoàng thượng, chẳng phải đám đại thần này nói phải chọn một người tạm thay chức Thống lĩnh Ngự lâm quân sao? Ty chức cảm giác mình cũng có thể đảm nhiệm được đó.”
Hoàng đế và Lâm Cẩm Văn mặt đối mặt, bốn mắt nhìn nhau, ông chớp mắt vài lần, cuối cùng yết hầu lên xuống hai cái, có chút khó khăn mở miệng nói: “Ý của ngươi là ngươi muốn trở thành Thống lĩnh Ngự lâm quân?”
Lâm Cẩm Văn nhanh nhẹn gật đầu, sau đó trông mong nhìn Hoàng đế nói: “Hoàng thượng, ty chức không được sao? Dạo này ty chức đi theo bên cạnh Tiêu Thống lĩnh, trách nhiệm của Ngự lâm quân cũng thăm dò rồi. Ty chức cảm thấy làm chức Thống lĩnh Ngự lâm quân cũng là việc rất đơn giản mà, mỗi ngày tuần tra tuần tra, bảo hộ an nguy của Hoàng thượng. Những điều này ty chức cũng có thể làm tốt, đương nhiên, nếu như sau đó điều tra rõ Tiêu Thống lĩnh vô tội, ty chức cũng sẵn lòng trả lại vị trí Thống lĩnh ngay.”
Hoàng đế híp nửa mắt nhìn chằm chằm Lâm Cẩm Văn, lúc này Vương Tận An bắt đầu cử động, lão tiến lên rót chén trà cho Hoàng đế, sau đó nhẹ giọng cười nói: “Lâm thị vệ, vị trí Thống lĩnh Ngự lâm quân nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng chuyện cần làm thật sự rất rườm rà nhiêu khê. Bởi vì Ngự lâm quân quản lý anh ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doc-gia-xuyen-nham-sinh-tu-van-ton-thuong-khong-dut/1204133/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.