Edit: Miri
----------------------------------------------------------
Úc Xá lẳng lặng ngồi ở một bên, thần sắc thản nhiên ngồi nghe Chung Uyển đọc thoại bản.
Thoại bản của dân thường, dù viết tốt tới đâu thì trước mặt hai người cũng lộ ra sự thô ráp, có chỗ mượt chỗ không. Lúc Chung Uyển đọc vẫn có thể ngay tại chỗ mà sửa lại, chỉ là không nghĩ tới Úc tiểu Vương gia đã đọc qua là không quên được, sớm đã nằm lòng từng câu từng chữ, cho nên mỗi lần nghe y sửa cái gì, khóe miệng hắn đều hơi hơi cong lên.
So với hắn mà nói, Chung Uyển quả thực như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than.
Đọc xong đoạn đầu, tới đoạn sau, Chung Uyển ỷ vào mình tài tình hơn người, khéo léo lược bỏ vài câu, sau lại trau chuốt đầu đuôi một phen, vọng tưởng có thể giấu trời qua biển.
Đáng tiếc là không lừa được Úc Xá.
Úc Xá pha trà, đánh gãy lời y: "Ngươi đọc thiếu một câu......Quay trở lại đọc, nhấn mạnh."
Chung Uyển: "......"
"Chỉ thấy y phục nơi đó mỏng như sương đọng trên lá cuối thu, cách một tầng ẩn hiện, Chung ái khanh rốt cuộc khống chế không nổi, hắn liền......" Chung Uyển nhắm mắt lại, tĩnh tâm, mở mắt ra rồi tiếp tục thì thầm, "Chung ái khanh hắn...... hắn......"
Úc Xá đảo mắt nhìn Chung Uyển chăm chú, đáy mắt mang theo vài phần ý cười.
Chung Uyển rốt cuộc đọc không nổi nữa, đem sách ném lên trên bàn, "Hắn không đọc nữa!"
Úc Xá rốt cuộc nhịn hết nổi, cười không ra tiếng.
Vành tai Chung Uyển hơi ửng đỏ, y quay đầu đi nhìn ra ngoài cửa sổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-van-dam-tim-duong-phong-hau/182849/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.