Editor: Miri
---------------------------
Ngoài cửa thành, quan viên Lễ Bộ cùng cấm vệ quân ra khỏi thành nghênh đón thánh giá, Chung Uyển vén màn xe lên nhìn một chút, mắt nheo lại, "Lúc này còn có thể có chuyện quan trọng gì mà không đợi nổi vào thành rồi hãy đưa tới?"
Úc Xá ngước mắt, "Cái gì?"
Chung Uyển buông màn xe, "Có cấm vệ cầm một phong tấu chương đưa đến loan giá trước."
Chỉ chốc lát sau, một lão thái giám ở ngự tiền vội vội vàng vàng chạy tới bên cạnh xe ngựa của Úc Xá và Chung Uyển, vẻ mặt đau khổ nói, "Vương gia, Chung thiếu gia, Kiềm An tám trăm dặm xa xôi, đã xảy ra chuyện! Nguyên Kiềm An vương Tuyên Thụy......qua đời."
Trong xe ngựa yên tĩnh một lát, Úc Xá hỏi, "Một người đang khỏe như vậy, sao lại mất?"
"Nghe nói là bị thổ phỉ tập kích! Mấy tên mặc kệ sống chết đó thường xuyên đánh cướp thương nhân đi ngang qua, có thể là chúng nhầm họ thành phú thương, này...... Ai."
Úc Xá nói, "Thi thể đâu? Đã đem về sao?"
"Không có, kia núi rừng hoang vu, luôn có dã thú lui tới, lúc phát hiện đã không còn bao nhiêu cổ thi thể lành lặn." Lão thái giám khàn giọng thở dài, run rẩy nói, "Chung thiếu gia, thỉnh ngài nén bi thương."
Trong xe ngựa, Chung Uyển không nói lời nào. Một lát sau Úc Xá nói, "Chung Uyển bi thương quá độ, nói không ra lời, ngươi đi trước đi."
Lão thái giám xoay người đi.
Trong xe ngựa, Chung Uyển dùng tay chấm vào nước trà, ở trên bàn viết chữ: Là đang thăm dò ta sao?
Úc Xá không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-van-dam-tim-duong-phong-hau/1516593/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.