Editor: Miri
-------------------------------------------
Nếu Chung Uyển muốn lưu lại, thì những việc này y cũng phải biết, sớm hay muộn gì cũng phải nói cho y.
Mấy tháng qua, Úc Xá như bám vào vực sâu, như đi trên băng mỏng, thời thời khắc khắc đều lo lắng bị Chung Uyển biết được hết nội tình. Nhưng bây giờ Úc vương muốn lấy thân thế mình ra để bức mình, không thể nào giấu được nữa.
Chung Uyển nói đúng, tự mình nói ra vẫn tốt hơn là người khác nói cho y.
Sau khi Úc Xá cố gắng bình tĩnh kể lại hết mọi chuyện rõ ràng, Chung Uyển ngơ ngẩn, vẫn không nói lời nào.
Úc Xá muốn biện giải vài câu cho mình, nhưng lại không thể nào mở miệng.
Cũng như hắn đến hôm nay vẫn chưa biết nên hận ai, Úc Xá cũng không biết nên bộc bạch với Chung Uyển thế nào.
Sinh phụ, sinh mẫu, dưỡng phụ, dưỡng mẫu, tất cả đều nhúng tay vào huyết án này. Mình là thân nhi tử của bọn họ thì có thể sạch sẽ tới đâu?
Nếu năm đó Ninh vương có thể thuận lợi kế vị, Chung Uyển thân là người của Chung gia tất nhiên có thể bình an lớn lên. Thiếu niên đỗ đạt công danh, lớn lên làm quan làm tướng, làm gì đến nỗi phải lưu lạc tới bước đường này?
Mình thật sự vô tội sao?
Mấy năm qua mình sống sung túc đủ đầy, thật sự không liên quan gì tới Chung Uyển sao?
Úc Xá trốn ra viện tử của Chung Uyển.
Vẻ mặt Úc Xá đầy hoảng hốt, hắn chui vào thư phòng, đóng chặt cửa lại.
Úc Xá tựa vào cửa, ngón tay phát run sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-van-dam-tim-duong-phong-hau/1516566/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.