Editor: Miri
------------------------------------------
Tuyên Từ Tâm còn đang thổn thức người quyền quý trong kinh bên ngoài ra vẻ đạo mạo, bên trong lại lén lút làm đủ loại chuyện dơ bẩn, không quên tận dụng triệt để, "Trong kinh tuy phồn hoa, nhưng đều là loại người gì thế này? Huynh thú Khoa Phụ về xong thì hồi Kiềm An đi, miễn cho học phải thói hư tật xấu, thích động thủ với người khác."
Tuyên Từ Tâm lại nghĩ tới cái gì, kế thượng tâm đầu, "Nhưng huynh có học cũng làm không được, sao huynh có thể đánh thắng được Khoa Phụ?"
Chung Uyển dở khóc dở cười: "Khoan nói về ta đã, chuyện này tất nhiên là có kẻ cố ý truyền sai sự thật, hắn không phải người như vậy......"
Tuyên Từ Tâm nhìn về phía Chung Uyển, hoang mang: "Nãy giờ huynh liên tục nói tốt cho Úc tiểu vương gia, huynh biết hắn?"
"Ta......"
Chung Uyển cười, "Có biết."
Tuyên Từ Tâm suy nghĩ một chút, hiểu rõ: "Chắc là gặp lúc huynh còn nhỏ? Từng nói chuyện với nhau sao? Quen thuộc sao?"
Chung Uyển cúi đầu nhìn tay trái của mình, nhất thời có điểm cảm khái.
Nếu không phải là đang nói chuyện với Tuyên Từ Tâm, Chung Uyển sợ là sẽ bất cẩn, nói hết tâm can của mình ra.
Y với Úc Xá, nào chỉ là "quen thuộc".
"Không quen lắm, hắn là con mắt của hoàng đế và An Quốc trưởng công chúa, những người như chúng ta cũng không dám quá thân cận với hắn." Chung Uyển cười cười, "Được rồi, muội đi nghỉ ngơi đi, ta còn có chút việc."
Tuyên Từ Tâm về phòng, Chung Uyển lại nhìn tay trái của mình, không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-van-dam-tim-duong-phong-hau/1516538/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.