Editor: Miri
----------------------------------
Chung Uyển vẫn còn một tia hy vọng, căng da đầu hỏi: "Ngày hôm qua, Úc tiểu Vương gia ở lại trong phòng......bao lâu?"
Phùng quản gia vuốt giọng, nói, "Hai, hai canh giờ."
Hai canh giờ......
Những chuyện có thể làm thật sự quá nhiều.
Chung Uyển ra sức nhớ lại, nhưng cái gì cũng không nhớ.
Y chỉ có một chút ấn tượng là trong lúc nửa tỉnh nửa mê, y lờ mờ cảm giác được có người ngồi ở mép giường nhìn mình.
Xem ra người nọ chính là Úc Xá.
Hắn rốt cuộc đã làm cái gì?!
Chung Uyển cảm thấy lỗ tai mình hồng lên một chút, y thấy thân thể mình cũng không có chỗ nào không khoẻ, nhưng......
Úc Xá thật sự chỉ ngây ngốc ngồi đó hai canh giờ?
Hắn không thấy mệt sao?
Hơn nửa đêm không ngủ, trơ mắt ra nhìn chằm chằm mình hai canh giờ? Nghĩ lại còn thấy kì quái dọa người hơn.
Chung Uyển cầm ngoại bào của mình, tim lại đập nhanh hơn một chút.
Nếu chỉ là ngồi suốt hai canh giờ, vậy sao ngoại bào này bị cởi ra?
Hắn bất lực à!!!
Chung Uyển cố gắng phớt lờ ánh mắt săm soi của Phùng quản gia, vừa mặc áo vừa cố gắng bình tĩnh nói: "Úc tiểu Vương gia đâu? Ta có việc muốn hỏi hắn."
Phùng quản gia khó xử nhìn Chung Uyển một cái, thấp giọng nói: "Thế tử dặn dò, nếu ngài tỉnh lại thì đưa ngài về Kiềm An Vương phủ ngay."
"Cái gì?" Chung Uyển thiếu chút nữa cho rằng mình nghe lầm, "Đưa ta về ngay? Hắn...... hắn không muốn giải thích gì với ta à?"
Phùng quản gia lắc đầu, lão cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-van-dam-tim-duong-phong-hau/1516523/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.