Dưới ánh châu lập lòe lắc lư, trên mặt đất phủ đầy sương bạc ánh lên mờ ảo, Ly Tương cõng Tiết Tử Dung chầm chậm đi trên lối mòn nhỏ. Thi thoảng bọn họ bắt gặp linh thú sượt ngang qua, có loài phát ra ánh sáng xanh âm u, có loài lại tỏa mùi hương dịu nhẹ.
Mỗi lần thấy loại nào, Tiết Tử Dung cũng đều có thể đọc tên và tả sơ bộ hình dáng đặc trưng cho Ly Tương nghe.
Đứa trẻ này thật sự theo Tô Mộc học về y dược.
Không biết đi hết bao lâu, cuối cùng hai người cũng ra khỏi đường mòn đó.
Ngay khi trông thấy đồng cỏ với dòng suối trước mặt, Tiết Tử Dung có hơi kích động, nó nhất quyết đòi xuống khỏi lưng Ly Tương. Sau cùng Ly Tương cũng phải thả nó ra.
Bầu trời ở cánh đồng cũng là màn đêm vô tận, nhưng màn sương bạc và cây cối âm u đã không còn mà thay vào đó là sự thoáng đãng, bao la. Tiết Tử Dung đi hai bước lại chạy ba bước tới cạnh dòng suối, vục nước lên để rửa mặt. Ly Tương cũng từ từ đi qua đấy, nhưng giờ là kẻ tay tàn, hắn cũng không ngồi xuống nghỉ ngơi dù cạnh bên có tảng đá, cũng không học theo Tiết Tử Dung chạy lại gần dòng suối.
Chốc sau, Tiết Tử Dung chạy lại phía hắn, trên tay là một mảnh vải nhỏ.
Cũng không biết nó dùng sức thế nào mà xé rách được tay áo, nhúng nước giặt sạch mảnh vải rồi mang lại như hiến báo vật. Nó cầm hai tay đưa cho Ly Tương rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912568/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.