🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Cũng không biết sư huynh lêu lỏng ở đâu nữa." Tiết Tử Dung thở dài khi thấy cảnh sân viện tối om.



Y cũng chẳng nghĩ nhiều mà thắp đèn trong phòng lên, dọn dẹp lại chút ít rồi ngồi vào giường xem sách như mọi khi.



Bên ngoài trời mưa mỗi lúc một nặng hạt, gió thi thoảng luồng qua khe cửa làm người ta tỉnh táo hơn. Trong phòng, trản đèn đặt hai viên ngọc phát sáng như ban ngày soi rõ trang sách đã ố mờ. Tiết Tử Dung lật giở từng trang, chốc chốc lại quên mất mình sao lại lật sang trang khác, y phải lật lại trang trước xem đã viết cái gì.



Cứ như thế mãi, rốt cuộc y cũng chẳng chịu được nữa, gấp sách lại rồi cầm thanh kiếm gỗ mình để trên bàn bước ra khỏi gian phòng. Chân vừa đạp lên bậc cửa, y giương thanh kiếm lên, thanh kiếm ấy bỗng hóa thành chiếc ô.



"Đi đưa thuốc cho huynh ấy vậy, trễ nữa thuốc sẽ không còn công hiệu." Y nhủ thầm rồi đội màn mưa ra ngoài.



Nhưng vừa bước ra ngoài Tiết Tử Dung đã chau mày. Y rót linh lực vào đôi mắt mình, kế đó nhìn thấy một sợi dây mỏng manh màu xanh nhạt hiện ra trong đêm tối, đầu dây như chui ra từ chiếc lá ngọc trên cán ô của y.



Năm đó khi viên ngọc màu đỏ trên kiếm tuệ của Ly Tương bị hỏng, Tiết Tử Dung đã lấy lá ngọc mình được phái Tiêm Ngưng tặng để thay vào. Dù sao đồ đạc của nó hồi đó cũng đều là đại sư huynh cho, nó cũng chỉ có món này mà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912550/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.