"Sư thúc!"
"Sư huynh đâu?"
Thẩm Đề Sương thấy người đến là Ly Nguyên Huyền thì kêu, cùng lúc đó Tiết Tử Dung cũng hỏi nàng ta.
"Sư huynh với Bùi sư đệ vào bí cảnh rồi!"
Trong phút chốc đó, vẻ mặt lạnh nhạt hờ hững nhiều năm của Ly Nguyên Huyền xuất hiện vết nứt, y gằn giọng hỏi lại: "Cái gì?"
"Chính hắn ném Bùi sư đệ vào bí cảnh. Đại sư huynh vì cứu người mà nhảy vào theo." Xương Úc vừa chỉ kiếm về phía Phù Thanh Hoằng vừa nói.
Bấy giờ Ly Nguyên Huyền mới quay lại nhìn Phù Thanh Hoằng.
Ly Nguyên Huyền: "..." Vết thương trên mặt gã hẳn là do sư điệt y gây ra.
Phù Thanh Hoằng thấy trưởng bối Thúy Vi đến thì yên tâm mười phần, gã lên tiếng nói: "Vãn bối chỉ đùa với Bùi sư đệ thôi. Ly sư huynh vào đấy chưa đầy hai khắc là ra rồi."
Ly Tương sẽ không dám kéo dài thời gian. Hai khắc là giới hạn chịu đựng của Bùi Chi An.
Gã vừa nói xong, Ly Nguyên Huyền đã vung tay áo lên. Cuồng phong từ tay áo như trút ra, gào thét lao đến chỗ Phù Thanh Hoằng, đánh thẳng vào ngực khiến gã như bị nhấc bổng ném vào gốc cổ thụ bên cạnh, máu tươi phụt ra.
"Bớt bày trò khôn vặt với ta đi." Ly Nguyên Huyền lạnh lùng nói.
Phù Thanh Hoằng không dám tin mà nhìn vị "trưởng bối" núi Thúy Vi kia.
Tiết Tử Dung không muốn dây dưa nữa, bây giờ việc quan trọng cũng không phải là tính sổ với kẻ đó bèn quay sang nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912495/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.