Bậc đại năng giao đấu, cho dù là Thánh Nhân như Ly Nguyên Thượng cũng chưa chắc có thể xen vào huống chi các Thánh Nhân đến trước cũng chỉ có thể miễn cưỡng đứng ngoài nhìn vào trận chiến.
Mặc dù vậy, qua dăm ba lời trao đổi, vô tình ai cũng cảm thấy sự thật là Tiết Thánh Nhân muốn mở cổng vực Phù Quang thả tội nhân ở đó ra mà thiếu chủ Yêu tộc lại đang tìm cách ngăn họ lại.
Lòng người bất an lẫn khó hiểu.
Bất an vì sợ những kẻ tội ác tày đình quay lại phàm gian, khó hiểu vì sao cứ cách một đoạn thời gian lại có người muốn làm vậy. Mà lần này, người muốn làm vậy còn là Thánh Nhân.
Đúng như Ly Nguyên Thượng từng dự đoán, hành động này của Tiết Tử Dung quy thành trách nhiệm của đại sư huynh trộm thần khí trấn sơn.
Một vị rưỡi Thánh Nhân trước mặt vẫn chưa dừng lại, bọn họ giao tranh với Thịnh Minh khiến cho ngay cả tu sĩ vây xem cũng bị chưởng phong và linh lực sượt qua rát cả mặt.
Thịnh Minh vẫn ra sức khuyên nhủ: "Sư huynh, dừng ở đây là được rồi."
Hai người kia không ai trả lời hắn cả.
Thời gian sắp đến, nếu bỏ lỡ thời gian này vậy thì phải đợi đến buổi đêm. Ly Tương không muốn kéo dài thêm nữa. Nếu như chuyện chưa rõ ràng, thời gian càng dài, bất lợi càng nghiêng về phía hắn. Chỉ một Thịnh Minh đã có thể cầm chân hai, à thì, một Thánh Nhân rưỡi, mà đấy là Thịnh Minh còn chưa đạt tới hình thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912393/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.