Tây Châu, núi Vô Nhai.
Kỵ binh Phong Tộc dàn trận dưới chân núi Vô Nhai, trong tay bọn họ nắm chặt cây đuốc, chiếu sáng trời cao.
Bọn họ trang nghiêm túc mục, trật tự rõ ràng, mỗi một người trong số họ đều là chiến sĩ ưu tú nhất của Phong Tộc, mỗi người đều thân kinh bách chiến vì Phong Tộc, mỗi người đều anh dũng không sợ, nguyện ý dùng tính mạng để hoàn thành việc báo thù Bạo Yến.
Nhưng hôm nay, bóng ma của binh thần Đại Sở Địch Kỳ Dã, bao phủ trong lòng mỗi người bọn họ.
Khác với sự tuỳ ý khi tấn công Yến Triều, bọn họ không có biện pháp đánh lên một khúc khải hoàn trước mặt Sở quân, mỗi một lần chiến dịch bọn họ đều ứng đối toàn lực dưới sự chỉ huy của Ngô Côn, thế nhưng kết quả của mỗi một lần chiến dịch đều là thất bại. Trước mặt Địch Kỳ Dã, bọn họ như thể một đám người rừng chỉ biết kêu đánh kêu giết, vô luận chiến thuật gì, vô luận cạm bẫy gì, Địch Kỳ Dã đều có thể nhìn thấu, khiến dũng khí của bọn họ biến thành tấm phông nền vô dụng, lỗ mãng.
Một lần lại một lần thất bại mài mòn dũng khí của bọn họ, hư hao niềm tin của bọn họ.
Ngô Côn đứng ở trên đài cao, ánh mắt của hắn vẫn cuồng nhiệt như thế, thiêu đốt ngọn lửa giận nhất định phải giành được, hắn cũng không biết đội kỵ binh của hắn đã sinh ra hoài nghi đối với hắn rồi, mà hắn vẫn đang một mình mơ giấc mộng hoang dại có thể đánh bại Đại Sở.
Trên đài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-giap-sat-dong-de-vuong/1190691/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.