Sở Vương cung.
Khương Dương cầm trên tay hai phần chiến báo được ra roi thúc ngựa đưa tới, một phần đến từ Lục Dực tấn công Trung Châu, nói là đã hạ trại chờ đợi chiến cơ; một phần đến từ Chúc Bắc Hà đi theo Địch Kỳ Dã, báo chính là đã đại thắng thành Khê Ngoã.
Khương Dương vui vẻ đến suýt nữa quăng cả cái quạt lông phóng đãng của hắn đi mất.
“Phúc của Đại Sở, phúc của Chủ Công.”
Từ ban đầu, Khương Dương đã cho rằng tiểu tử Địch Kỳ Dã này nhất định sẽ thành một nhân vật, cũng rất xem trọng Lục Dực. Hôm nay khác biệt trong chiến báo, không phải do Lục Dực không giỏi, mà là Địch Kỳ Dã quá giỏi.
Khương Dương cũng không ghen ghét nhân tài, một lòng tính toán cho Đại Sở, vui sướng trong giờ phút này là vui sướng thật sự, khuôn mặt từ trước đến nay luôn nho nhã của hắn hớn ha hớn hở.
Thẳng cho đến khi hắn nhìn thấy tờ giấy nhắn tám chữ được kẹp trong chiến báo đó.
Khương Dương nhìn Cố Liệt không có tí hổ thẹn nào, bất đắc dĩ nói: “Chủ Công, ngài thần cơ diệu toán, chuyện này nếu không phải Chúc Bắc Hà, đổi thành ai khác đều sẽ trước tiên xông vào đánh nhau với Địch tiểu ca.”
“Tính tình Bắc Hà tốt.” Cố Liệt quán triệt bắt nạt người thành thật đến cùng.
Khương Dương vốn định lót đường một tí, rồi xin bỏ lỗi sai cho Địch Kỳ Dã, hiện tại vừa thấy, Chủ Công căn bản không có ý trách cứ Địch Kỳ Dã, ngược lại thành bắt đầu nhọc lòng: “Tuy nói Địch tiểu ca thống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-giap-sat-dong-de-vuong/1190657/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.