Khương Dương làm người kín đáo ổn thỏa, lại là cận thần của Chủ Công, bởi vậy mỗi lần nghị sự của Sở quân phần lớn đều do hắn mở màn.
Khương Dương nói Thục Châu đã bình định, cần phải chọn ra tướng tài đóng giữ Thục Châu, quản lý, thu phục lòng dân, đại bộ phận Sở quân còn lại sẽ khải hoàn hồi kinh, để binh tướng có thời gian nghỉ ngơi, rồi sẽ tiếp tục tính toán.
Chính cái gọi là một căng một chùng, mới là đạo lý thành công.
Sở quân tấn công đất Thục suốt chín tháng, hiện giờ thắng bại đã định, gặm xong một cục xương cứng to như vậy, nay nhắc đến việc sắp được áo gấm về làm, nào có đạo lý không muốn, bởi vậy Khương Dương vừa mới nói ra lời này, lập tức có không ít tướng lãnh gật đầu đồng ý.
Ngao Qua còn đang nôn nóng chờ lập công chuộc tội, Khương Dương mới dứt lời, Ngao Qua liền chắp tay đối với Cố Liệt, nói: “Chủ Công! Mạt tướng cho rằng vẫn nên thừa thắng truy kích, hướng lên phía bắc tấn công Tần Châu, một lần chiếm được hai đất Tần Thục, chẳng phải càng thống khoái!”
Tướng lãnh phần lớn đều hiếu chiến, lời này vừa ra, cũng có người phụ họa.
Cố Liệt khẽ chọn mày, giống như có hứng thú, nhưng không đáp lời, hắn liếc mắt nhìn Khương Dương.
Khương Dương cười nói với Ngao Qua: “Ngao tướng quân có thể thói quen chinh chiến, trung tâm nghĩa đảm, nhưng thế cục của Thục Châu chưa ổn định, các tướng sĩ cũng đã chinh chiến lâu ngày, vẫn nên cho họ nghỉ ngơi mới phải.”
Kỳ thật lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-giap-sat-dong-de-vuong/1190648/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.