Chương trước
Chương sau
Tìm kiếm một hồi Trần Thiên Nam thấy một gốc linh thảo toàn thân màu đỏ, trên những phiến lá còn đọng lại những giọt nước đỏ như máu, Trần Thiên Nam liền móc từ trong nhẫn trữ vật ra một quyển sách giày cộm, bên ngoài bìa sách ghi ba chữ “ Bách Linh Thảo “, không lâu trước đây Đỗ Như Nguyệt đã đưa cho hắn, bên trong ghi chép lại hình ảo đặc tính của các loại linh thảo. Trần Thiên Nam lật một hồi cuối cùng cũng tìm thấy ghi chép hình ảnh về cây linh thảo trước mặt, là một cây Huyết Sương, là linh thảo cấp 3.
Trần Thiên Nam nhẹ nhàng đổ những giọt nước màu đỏ vào trong một cái bình nhỏ, xong xuôi thì hài lòng cất đi, đột nhiên Trần Thiên Nam nhảy phắt qua một bên tránh né, miệng hừ lạnh quát.
“ Kẻ nào đánh lén mau ra đây !”
Chỗ Trần Thiên Nam vừa đứng, đã cắm một mũi tên, tạo thành một cái hố không nhỏ hiển nhiên kẻ bắn tên cũng không phải dạng vừa.
“ Là một tên tán tu sao ? Cũng rất có bản lĩnh lại tránh được Minh Thương Tiễn của ta.”
Một thiếu niên trẻ tuổi trên người khoác một bộ lam y đi từ một gốc cây cách chỗ Trần Thiên Nam 200 mét, đứng dựa người vào thân cây trong tay cầm một cây cung màu xanh lá.
“ Giao ra Huyết Sương ta tha cho ngươi một mạng.”
Thiếu niên trẻ tuổi vẻ mặt hờ hững nói. Trần Thiên Nam ánh mắt co lại, khoảng cách hai trăm mét tấn bắn cung tên tấn công tới chỗ hắn quả nhiên không phải đơn giản, lúc trước khi tên còn cách hai mét Trần Thiên Nam mới phát hiện, điều này làm cho hắn cực kì cảnh giác với thiếu niên cầm cung tên, tốc độ cùng phương thức ẩn nấp mũi tên cũng rất cao minh.
“ Giao cái con mẹ nhà ngươi.”
Lúc ở Địa Cầu, Trần Thiên Nam cũng học không ít ngôn ngữ của đám người trẻ tuổi, cảm giác từ ngữ ở Địa Cầu chửi người rất hay vì vậy cũng đem ra sử dụng để chửi, thiếu niên nghe xong vẻ mặt trầm xuống, cung tên trong tay nhanh như gió đã bắn ra ba mũi tên về hướng Trần Thiên Nam.
— QUẢNG CÁO —
Event
Trần Thiên Nam hừ lạnh, Hắc Diệm Đao xuất hiện trong tay, chân phát lực cả người lao về hướng thiếu niên đang đứng, hắn phải tiếp cận thiếu niên thì mới có thể tấn công, khoảng cách hai trăm mét thì dù cho là Ngũ Chỉ Phá Thiên hay Bá Đao Cửu Phách cũng đã vượt xa khỏi phạm vi tấn công, thiếu niên kia như hiểu thấu yếu điểm của bản thân, vì vậy chân phát lực chạy đi cách xa Trần Thiên Nam một khoảng cách, cung tên trong tay không ngừng bắn tới.
“ Keng” Trần Thiên Nam dùng thân đao đỡ một mũi tên bắn tới, cả người bị đẩy về sau một mét thì mũi tên mới hết lực rơi xuống, vẻ mặt Trần Thiên Nam khó coi, sức lực công kích của thiếu niên kia quả nhiên mạnh mẽ.
“ Vèo vèo.” Lộn người tránh né được hai mũi tên ngay sát bên người, hai mũi tên trượt qua người Trần Thiên Nam bắn trúng một thân cây cổ thụ to lớn “ Ầm “ thân cây to lớn bị đục ra hai cái lỗ rồi nổ tung be bét, Trần Thiên Nam cầm đao lao lên cước bộ càng nhanh tạo thành những đạo tàn ảnh. Vừa áp sát đối phương vừa phải cẩn thận tránh né những mũi tên bắn tới Trần Thiên Nam cực kì khó chịu, người ta ở xa bắn tên tới bản thân chỉ có thể cẩn thận tránh né mà không thể phải đòn, cảm giác cực kì khó chịu.
“ Vèo “ dơ Hắc Diệm Đao lên trước mắt chẻ đôi một mũi tên ra hai nửa, Trần Thiên Nam trong đầu loé lên linh quang, tên thiếu niên dùng cung tiễn tấn công, không phải hắn cũng có mấy món đồ chơi bắn bắn để ở trong tiểu thế giới hay sao, miệng vén lên một nụ cười, cất Hắc Diệm Đao đi, lấy ra hai khẩu aka 47 miệng gầm lên.
“ Thích chơi kiểu bắn bắn, ta cũng cho ngươi nếm thử lợi hại của thần khí aka 47 !!!”
Thiếu niên hơi sững sờ khi thấy Trần Thiên Nam lấy ra hai đồ vật lạ hoắc chưa từng thấy bao giờ, lông mày hơi nhăn lại, cho đến khi Trần Thiên Nam bóp cò một cơn mưu đạn nhả ra thì thiếu niên mắt thiếu chút nữa rơi ra ngoài.
“ Ta kháo.”
Thiếu niên miệng chửi bậy, chật vật tránh né những viên đạn bắn tới, Trần Thiên Nam cười gằn, súng trong tay không ngừng nhả đạn về phía thiếu niên, dám chơi trò bắn cung tên với Trần Thiên Nam, hắn đâu có sợ. Hai người một chạy một đuổi nhau ở trong khu rừng, thỉnh thoảng thiếu niên mới bắn được một mũi tên, Trần Thiên Nam hắn thì bắn ra cả cơn mưu đạn, chênh lệch nghiêng hẳn về một phía, thiếu niên cũng đã trúng một viên đạn vào người, tuy là không nguy hiểm tính mạng, nhưng cũng bị thương da thịt, nếu trúng nhiều thì cũng không chết cũng ngáp ngoải.
“ Hừ, Minh Thương Nhất Tiễn.”
Thiếu niên vẻ mặt đỏ bừng lên kéo cung tên, đầu mũi tên đỏ ửng lên rồi lao đi nhanh như chớp, Trần Thiên Nam vẻ mặt biến đổi nhanh chóng đổi phương hướng tránh né, nhưng mũi tên hoá thành một đường vòng cung đuổi theo sát, Trần Thiên Nam trợn mắt, quả nhiên tạo nghệ cung tiễn của thiếu niên kia không hề tầm thường.
— QUẢNG CÁO —
Event
Cất hai khẩu súng aka 47 vào nhẫn trữ vật, Trần Thiên Nam lấy Hắc Diệm Đao ra, hắn biết không thể chạy nhanh hơn cung tên liền liều mạng ngạnh kháng, quay người lại dơ Hắc Diệm Đao lên dùng thân đao lớn đỡ cung tên đang lao nhanh đến “ Ầm “ va chạm cung tên với Hắc Diệm Đao tạo thành một vụ nổ, lửa bao phủ lấy Trần Thiên Nam, hắn gào thảm một tiếng bị đẩy văng ra sau ngã đổ gãy mấy thân cây lớn mới ngã xuống đất.
Cả người cháy đen, quần áo thì chỗ cháy chỗ còn đang bốc khói nghi ngút, nôn thêm ra một ngụm máu, Trần Thiên Nam cắn răng vội vàng lăn thân thể qua một bên “ phụt phụt phụt” ba mũi tên cắm thẳng vào chỗ Trần Thiên Nam vừa ngã. Thở phù một hơi Trần Thiên Nam còn tưởng tên thiếu niên kia mà còn bắn thêm một tiễn như vừa rồi thì hắn cũng chẳng chạy nổi.
Thiếu niên bắn xong một tiễn uy lực vẻ mặt đã tái nhợt, nheo mắt nhìn Trần Thiên Nam tên đó quả nhiên là da dày thịt béo, trúng một tiễn nổ tung mà chỉ bị thương nhẹ.
“ Tên ngươi là gì ?”
Trần Thiên Nam nhe răng nói, thiếu niên hơi sửng sốt một lúc thì bật cười nói.
“ Chúng ta là kẻ thù cần gì phải hỏi tên ?”
Trần Thiên Nam đau khổ dập tắt mấy đốm nửa đang cháy trên quần áo, nhe răng nhìn thiếu niên.
“ Ta không muốn đánh nữa, dù có đánh ta và ngươi cũng không thể hạ được đối phương, ta đoán không ít người đã tiến vào đây, bị thương nặng e rằng không tốt.”
Thiếu niên suy nghĩ liền gật đầu, Trần Thiên Nam trên vai đã xuất hiện một khẩu BAZOOKA hướng về thiếu niên cười gằn một tiếng bóp cò.
“ Đoành” đạn pháo bắn ra lao đi về hướng thiếu niên đang suy nghĩ, đây là kinh nghiệm mà Tiểu Vàng chuyền thụ cho hắn, chiến đấu sinh tử thì sống sốt mới chính là vương đạo, còn cái gì mà chiến đấu chính nghĩa, vương đạo tất cả đều là rắm chó, ngươi mà bị giết thì mấy lời ba hoa phong cách chiến đấu cũng chỉ là một đống phân, vì vậy chiến đấu phải không từ thủ đoạn nào để hạ đối phương.
— QUẢNG CÁO —
Event
“ Vô sỉ !”
Thiếu niên tức giận run rẩy, ngươi vừa nói mấy lời giảng hoà, quay đi quay lại đã đánh, quả nhiên là cực độ vô sỉ xấu xa.
“ Oành” thiếu niên vừa chạy thì ngay cạnh đó phát nổ, khói lửa mù mịt, thiếu niên văng ra sau trên người bê bết máu, mấy mảnh đạn pháo găm ở trên người thiếu niên.
“ Thù này ta nhất định sẽ nhớ kĩ !!!”
Thiếu niên bò dậy ánh mắt lạnh lùng nhìn Trần Thiên Nam rồi vội vàng quay người chạy đi. Trần Thiên Nam mắt loé lên sát khí, đến đánh ta bị thương rồi còn muốn chạy, trên đời làm gì có chuyện dễ dàng như vậy, trong tay đã xuất hiện một khẩu Awm hướng về phía thiếu niên đang chạy bóp cò “ Đoàng “ viên đạn bay ra chỉ một giây sau đã xuất hiện ở cách Trần Thiên Nam 300 mét, bắn thẳng vào đầu thiếu niên.
“ Địa Cầu quả nhiên tạo ra mấy thứ vũ khí ghê gớm.”
Trần Thiên Nam cảm thán không thôi, Khoa Học Kĩ Thuật quả nhiên không tồi, bất quá Trần Thiên Nam cũng không cho rằng mấy thứ vũ khí có thể hơn thần thông của tu sĩ cao giai. Nhanh chóng chạy lại chỗ cái xác của thiếu niên, thu lại túi trữ vật cùng cây cung, nhìn tấm lệnh bài ở bên hông Trần Thiên Nam “ Thần Minh Tông “ nhớ kĩ cái tên tông môn rồi đánh một đạo hoả cầu thiêu hiểu cái xác rồi nhanh chóng rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.