Đến Khi Đỗ Như Nguyệt tỉnh lại một lần nữa thì cô cảm giác toàn thân đã có một chút sức lực, liền vươn dậy đi xuống giường, thấy trên người là một bộ váy mày trắng kì quái thì chỉ hơi sững lại rồi đặt đôi chân ngọc xuống đất từ từ đi ra bên ngoài.
“ *#*#”
Cô gái lúc trước thấy Đỗ Như Nguyệt đi ra thì hơi sững sờ, bỏ cái chổi trên tay xuống đỡ lấy Đỗ Như Nguyệt ngồi xuống một cái ghế, Đỗ Như Nguyệt đảo mắt không tìm thấy hai người Trần Thiên Nam Tiểu Vàng thì lo lắng, tay ngọc dơ lên 2 ngón tỏ vẻ hai người đi cùng mình đang ở đâu, cô gái kia sau một lúc cũng gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, chỉ chỉ ra phía ngoài cổng có một căn nhà kì quái khác, Đỗ Như Nguyệt liền đứng dậy cô gái biết là Đỗ Như Nguyệt muốn đi qua đó liền đỡ cô, nhưng chỉ đi được vài bước thấy Đỗ Như Nguyệt đi chân trần liền ra hiệu dừng lại chạy đi một lúc sau mang cho Đỗ Như Nguyệt một đôi giày kì quái, Đỗ Như Nguyệt cũng mỉm cười gật đầu xỏ đôi giày toàn lỗ là lỗ vào chân rồi tiếp tục đi.
Khi nhìn thấy Đỗ Như Nguyệt đi vào, thiếu niên cười hì hì nói.
“ Nĩ hảo ma ?”
Đỗ Như Nguyệt lắc lắc đầu tỏ vẻ không hiểu, rồi đưa mắt nhìn Trần Thiên Nam nằm trên giường khẽ thở nhẹ một hơi, khi nhìn qua Tiểu Vàng Đỗ Như Nguyệt sửng sốt, cả người Tiểu Vàng được quấn kín mít bằng vải trắng chỉ để lộ ra đôi mắt cùng cái mồm, Đỗ Như Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-de/1034139/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.