Chương trước
Chương sau
Chớp mắt một tháng nữa lại qua đi.

Giải vô địch quyền anh toàn quốc đã bắt đầu mở màn.

Đào Tinh Úy cũng thu dọn hành lý, xuất phát cùng với đồng đội trước ba ngày để thích hợp với hoàn cảnh.

Đối với Đào Tinh Úy mà nói, áp lực của trận thi đấu này nhỏ hơn rất nhiều so với vài trận đấu lớn mang tính quốc tế khác. Đối thủ đều đến từ trong nước, hơn nữa phần lớn đều là đội viên của đội nữ bên cạnh, lúc bình thường vẫn thường xuyên giao đấu, giữa đối thủ với nhau đã rất quen thuộc rồi.

Nhưng Đào Tinh Úy vẫn lấy thái đội tích cực nghiêm túc để nghênh chiến.

Mặc kệ thế nào, chỉ cần cô là nhà vô địch cuối cùng thì cô có thể lấy được danh hiệu lớn trong cuộc đời sự nghiệp của mình.

Tần Thận cũng đặc biệt xin bệnh viện nghỉ phép nửa tháng, định lấy thân phận y đội cùng cô đánh xong mùa giải này.

Gần đây tóc của Đào Tinh Úy được nuôi dài lại rồi, cô không nỡ cắt đi, chỉ gom tóc lại thắt thành hai cái bím tóc nhỏ, phối hợp với ngoại hình rất có tính đánh lừa người của cô, trông chẳng khác nào đứa con nít.

Kiểu tóc này là buổi sáng ở khách sạn được Tần Thận chải giúp cô, thắt rất chặt, một cọng cũng không rơi xuống, cảm thấy không khác gì nẹp cố định trong bệnh viện.

“Anh trai da đầu em hơi đau……”

Lúc này Đào Tinh Úy đang ở dưới đài làm công tác chuẩn bị, thêm hai mươi phút nữa, chung kết quyền anh nữ hạng 48 cân sắp bắt đầu rồi.

Cô đi tới trước mặt Tần Thận, đứng xoay lưng lại với anh, để anh nới lỏng bím tóc giúp mình.


Tần Thận đặt hộp thuốc trong tay xuống, một tay ôm lấy eo cô kéo cô lại gần một chút, “Nhích lại chút nữa.”

Cô cũng không sợ, dứt khoát chui đầu vào lòng anh, “Như vậy đã đủ gần chưa?”

Tần Thận cười chải đầu lại giúp cô.

“Như vậy còn chặt không? Lỏng quá anh sợ ảnh hưởng em thi đấu.”

Đào Tinh Úy lúc lắc đầu, “Ừm ừm, cũng được rồi.”

Tần Thận cười, vừa vuốt bím tóc nhỏ trên đỉnh đầu của cô, vừa khẽ vỗ gương mặt tròn của cô: “Đừng căng thẳng, anh ở dưới đài theo dõi em.”

Đào Tinh Úy lẩm bẩm: “Chính là bởi vì có anh ở dưới đài theo dõi em, nên em mới căng thẳng đó biết không.”

Trước đó cô tham gia Olympic còn chưa từng căng thẳng như vậy, có người đi theo và kỳ vọng, lần đầu tiên cô cảm thấy chiến thắng và thất bại luôn đè ép khiến lòng cô nặng trĩu.

Nói như vậy, xưa kia Tần Thận lén lút đến xem thi đấu không nói với cô, cũng là một việc tốt.

“Vậy anh đi nhé?” Anh nhướng mày hỏi.

Cô ngẩn người một lúc, không nhúc nhích.

“Anh đi thật nhé?” Đầu mày của anh dần dần nhíu chặt lại.

“Ấy ấy ấy, anh trai…….”

Đào Tinh Úy vừa làm nũng vừa đi tới kéo chặt tay Tần Thận, “Không cho đi không cho đi, có căng thẳng mới phát huy được thực lực tốt nhất, anh phải ở bên cạnh em.”

Lúc này mày của Tần Thận mới giãn ra, khẽ hôn lên trán cô: “Anh cũng trêu em thôi.”

Chú Ngô ở bên cạnh cầm nón quạt mát, khẽ “chậc” một tiếng, nói: “Cô gái đối diện kia còn chưa lên đánh thì đã bị hai người ngọt chết mất rồi, cho người ta một con đường sống được không, bên cạnh còn vài camera đang quay đấy, đây đều có truyền hình trực tiếp kìa.”

Tần Thận làm như không nghe thấy lời đó của chú Ngô, lại hôn lên khóe môi cô, thấp giọng nói: “Thắng trận đấu này rồi, anh có thưởng cho em.”

Đào Tinh Úy chớp chớp mắt: “Thưởng gì vậy ạ?”

“Thắng rồi mới nói với em.”

Cô bĩu môi: “Vậy nếu em không cẩn thận thua thì làm sao? Em không dám chắc trải qua nửa năm em không có thục lùi, người ta thì không có tiến bộ gì đó được.”

“Thua thì phạt em thưởng lại cho anh.”

“Hứ.”

Đào Tinh Úy cũng không biết Tần Thận đang giấu giếm điều gì, cô đứng tại chỗ nhảy lên xuống hai cái, nghe thấy tiếng còi của trọng tài vang lên thì hưng phấn bừng bừng đi lên quyền đài trước.

Trận thi đấu này được đài CNTV5 phát sóng trực tiếp.

Màn vừa rồi của cô và Tần Thận bị ống kính quay hết rồi, hôm nay là ngày làm việc, thi đấu lại diễn ra vào buổi sáng nên khán giả đến giải xem vô địch quyền anh không tính là cao, tỉ suất xem đài sẽ tăng lên.

Đạo diễn: “Khục khục, lát nữa để máy quay số bảy tập trung quay người y đội bên cạnh Đào Tinh Úy! Sau khi kết thúc cũng sắp xếp người đi phỏng vấn một chút, anh ta là bạn trai của Đào Tinh Úy đúng không?”

“Hình như là vậy, vừa rồi rating đột nhiên tăng lên còn không phải bởi vì bọn họ sao?”

“Có lẽ vậy.”

Trước mắt thực lực của Đào Tinh Úy vẫn là mạnh nhất trong nước, trong một thời gian ngắn chưa có ai vượt qua.

Tuy sau này đội quốc gia tiếp tục bồi dưỡng ra một tốp vận động viên, nhưng muốn trưởng thành đều cần có thời gian, thực lực vẫn còn kém xa quán quân Olympic.

Trước đó Thi Minh đã nói với cô: “Em còn phải ngồi trên vị trí này thêm mấy năm nữa, ít nhất phải đợi đến có người thay thế em, em mới có tư cách lui xuống, lúc đó mới coi như em đã hoàn thành sứ mệnh của một vận động viên.”

Giữa vận động viên với nhau nhìn giống như là đang thi đấu, thật ra mỗi một vận động viên đều là truyền thừa tiếp diễn tinh thần thể thao.

Lúc đó Đào Tinh Úy vẫn không hiểu những đạo lí này, nhưng hiện tại, cô đã bắt đầu dần hiểu được.

Cũng may cô còn trẻ, đừng nói là đánh mười mấy năm, dù chống đỡ thêm năm sáu bảy năm nữa cũng không vấn đề gì.

Nhưng thực lực của tiểu tướng trước mắt này vẫn nằm ngoài dự liệu của Đào Tinh Úy, ở vòng chung kết cuối cùng, cô ta cố hết sức tấn công vào phần đầu của Đào Tinh Úy, kéo tỷ số lại gần một chút.

Nhưng không ảnh hưởng quá lớn đối với kết quả trận đấu cuối cùng, lấy chiến thắng của Đào Tinh Úy để tuyên bố kết thúc trận đấu.

Thi đấu vừa kết thúc, Đào Tinh Úy cũng ôm cô gái đó, mỉm cười khích lệ và khẳng định cho cô ấy.

Giây phút này, nam dẫn chương trình của CNTV5 có hơi kích động: “Đào Tinh Úy, để chúng tôi chúng mừng Đào Tinh Úy! Đào Tinh Úy 19 tuổi đã lấy được danh hiệu cao nhất trong cuộc đời sự nghiệp của cô ấy, cô gái quyền thủ này không phụ lòng kỳ vọng của mọi người, mà còn trả cho mọi người một bài thi hoàn hảo! Cô ấy còn quá trẻ, đây có lẽ là vận động viên trẻ tuổi nhất lấy được danh vọng cao nhất trong hạng mục quyền anh trong nước nhỉ.”

Nữ dẫn chương trình tiếp lời: “Đúng vậy, có lẽ cũng là người trẻ tuổi nhất lấy được danh hiệu cao nhất trong tất cả các môn thể thao…… Chúng ta thấy Đào Tinh Úy cô ấy hình như hơi bị váng, đi đường không được vững lắm.”

“Hiệp cuối đối phương đã dùng quyền nặng tấn công phần đầu của cô ấy, ít nhiều cũng có ảnh hưởng đến cô ấy, trước tiên chúng ta xem cảnh quay lại một chút.”

“Đúng, chính là ở đây, từ trong camera có thể thấy lực tấn công rất là lớn, không biết Đào Tinh Úy còn có thể thuận lợi tham gia nghi thức trao giải tiếp theo đây không, nên để y đội xử lý trước xem sao. Mọi người cũng nhìn thấy môn thể thao quyền anh chính là một môn vận động tồn tại nhiều kịch tính cũng nguy hiểm như vậy, tôi nghĩ đây cũng chính là sức hấp dẫn của môn thể thao này……”

Giọng nói của nữ dẫn chương trình vốn trong vững vàng mang theo chút vui mừng, cho đến khi nhìn thấy y đội đó xông lên quyền đài, giọng nói của nữ thuyết minh hoàn toàn không thể kiềm chế được.

“Đây là bạn trai của cô ấy trực tiếp ôm cô ấy đi phải không! Thật là đẹp trai mà…… wow, còn hôn nữa! Đào Tinh Úy tuy là bị thương nhưng cũng bị thương trong hạnh phúc mà!”

Nam dẫn chương trình bên cạnh khẽ ho một tiếng, cô ta mới hơi kiềm nén lại cảm xúc của bản thân.

Lúc này tỉ suất xem đài của kênh tiếp tục tăng cao.

Ông kính dứt khoát cùng phóng viên phỏng vấn ở bên ngoài đến gần Tần Thận và Đào Tinh Úy đang bị thương.

Phóng viên thấy anh vừa an ủi cô, vừa vội giúp cô xử lý vết thương, nên không đi lên làm phiền, chỉ im lặng đứng ở bên cạnh cùng máy quay.

Tần Thận kiểm tra vết sưng của Đào Tinh Úy, nhíu mày hỏi: “Choáng không?”

Đào Tinh Úy gật gật đầu: “Ừm, có một chút……”

Anh khử trùng cho cô xong, lại xịt chút thuốc tiêu sưng khẩn cấp, rồi đỡ cô từ từ ngồi dậy.

Đợi khi Đào Tinh Úy khỏe hơn một chút, cảm thấy bản thân tỉnh táo hơn rất nhiều. Cô nhìn những ký giả đang đứng bên cạnh, biết sau mỗi lần thi đấu họ đều có nhiệm vụ phỏng vấn, thì gật gật đầu với họ, tỏ ý bản thân có thể tiếp nhận phỏng vấn rồi.

Phóng viên: “Đào Tinh Úy, xin chào, đầu tiên thay quần chúng quan tâm cô hỏi thăm cô, vết thương của cô nghiêm trọng không? Bây giờ cảm thấy thế nào?”

Đào Tinh Úy mỉm cười: “Vẫn ổn, loại vết thương này vẫn thường thấy trong lúc thi đấu, tôi nghỉ ngơi một lúc thì không sao nữa.”

“Cô đánh giá thế nào về đối thủ của trận này? Chúng tôi vừa phỏng vấn cô ấy, cô ấy nói cô là thần tượng của cô ấy, vậy cô có lời gì muốn nói với cô ấy không?”

Đào Tinh Úy vì được yêu thích mà sinh ra sợ hãi: “Tôi là thần tượng của cô ấy sao? Tôi cảm thấy cô ấy rất giỏi, tuy hôm nay là tôi thắng, thực ra lúc tôi ở độ tuổi của cô ấy vẫn chưa đánh ra những cú đấm đẹp như vậy. Tương lai rất đáng mong đợi.”

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

“Kết thúc trận đấu có dự tính gì không? Có thể chia sẻ với chúng tôi một chút?”

“Kết thúc trận đấu ư…… không có dự định gì? Vẫn là huấn luyện thôi, tháng 2 năm sau lại có thi đấu, bao gồm giải vô địch thế giới của nửa cuối năm ngoái, huấn luyện trong đội có lẽ còn rất căng thẳng.”

Phóng viên mỉm cười: “Cám ơn, cuối cùng tôi có thể hỏi một vấn đề mà khán giả trước tivi quan tâm nhất không? Chính là cô có thể giới thiệu một chút y đội đẹp trai bên cạnh cô đây không?”

Ống kính theo đó cũng chuyển sang quay Tần Thận ở bên cạnh cô.

Tần Thận đột nhiên đối mặt với ống kính, hiển nhiên là hơi không được tự nhiên.

Đào Tinh Úy quanh co chốc lát, mỉm cười, nói: “Đây là y đội kiêm chức của đội quốc gia chúng tôi, chính là loại y đội khi có tình huống đặc biệt mới ra trị liệu.”

“Tình huống đặc biệt là chỉ?” Phóng viên truy hỏi.

Tần Thận trả lời thay cô: “Có em ấy thi đấu, thì đó là tình huống đặc biệt.”

Phóng viên mỉm cười đầy yêu thích vẻ mặt như sắp nhịn không được nữa: “Vậy quan hệ của hai vị, có tiện tiết lộ một chút với chúng tôi không? Bởi vì vừa rồi trước cuộc đấu đã nhìn thấy màn tình cảm của hai vị, mọi người đều rất tò mò. Bây giờ thi đấu thắng rồi, có lẽ đã có thể chia sẻ một chút tin vui với chúng tôi nhỉ?”

Ba giây sau.

“Bạn trai của tôi!!”

“Vợ chưa cưới của tôi!”

Hai người cùng lúc buột miệng nói ra.

Nhưng Đào Tinh Úy mất một lúc mới hiểu, phát hiện câu trả lời Tần Thận vừa nói cùng với câu tra lời của mình, hình như không giống với của mình, câu trả lời không thống nhất với nhau.

Cô nhỏ giọng lầm bầm: “Anh đang nói gì đấy, cái gì mà vợ chưa cưới, bây giờ đang trực tiếp trên tivi đấy, không thể cut được đâu……”

Tần Thận khẽ cười, sau đó quỳ một gối xuống, móc một chiếc nhẫn từ trong túi ra.

“Phần thưởng hứa cho em.”

Anh mỉm cười, sau đó hỏi: “Tiểu thư Đào Tinh Úy, xin hỏi, em bằng lòng gả cho anh, cả đời ở bên anh không?”

Đào Tinh Úy mở to mắt, cảm thấy lúc này còn choáng hơn so với lúc mới xuống đài, ấp úng nửa ngày nói không nên lời.

Cô không ngờ “phần thưởng” anh nói lại là cái này……

Cô đỡ chỗ bị sưng ở trên đầu, lại đi lau mồ hôi lộn xộn ở trên trán, cảm thấy bản thân lúc này nhất định là xấu chết rồi.

Vừa mới vận động mạnh xong, thì làm sao có thể xinh đẹp đến đâu chứ, ngay cả tóc tai trên đầu cũng rơi loạn xuống, sớm biết vậy đã để anh thắt chặt cho mình được rồi.

Đến cả đặt màn hình TV vẫn luôn chưa tắt, tỉ suất xem lúc này đã tăng đến đỉnh điểm.

Trên Weibo cùng lúc cũng xuất hiện vài hotsearch, mỗi một phút đều bị dân mạng đưa lên danh sách nóng.

#Đào Tinh Úy bị cầu hôn#

#Đào Tinh Úy vợ chưa cưới#

#Đào Tinh Úy y đội Tần#

#Đào Tinh Úy ngọt ngào#

#Cô mau đông ý với anh ấy đi#

“Chờ một chút, em em em……. Bây giờ em vẫn có chút choáng.”

Quyền thủ và khán giả có mặt tại hiện trường đều đã vây quanh lại, ở bên cạnh ồn ào.

“Còn đợi gì nữa, cô đồng ý với anh ấy đi!”

“Đồng ý với anh ấy đi!”

“Đồng ý anh ấy……”

Đào Tinh Úy bật cười ra tiếng, chóp mũi hình như có hơi cay, sau đó bắt đầu gật đầu.

Tần Thận thấy rõ vẻ hoang mang lúng túng của cô, xúc động đến mức ngay cả chữ “được” cũng nói không ra, sau đó mắt ngập đầy nước xúc động gật đầu, đáy mắt anh không khỏi ẩm ướt.

Anh không biết nói gì để biểu đạt tâm tình của mình lúc này, chỉ mỉm cười đeo chiếc nhẫn đó lên ngón vô danh của cô, sau đó hơi nghẹn ngào: “Bà Tần, sau này xin quan tâm nhiều hơn.”

Đào Tinh Úy nín khóc bật cười, cảm thấy giờ khắc quan trọng như vậy, bản thân dù xấu nhưng không thể quá sợ hãi.

Cô là người vừa lấy được quán quân đấy!

Đột nhiên cô kéo cà-vạt của Tần Thận, chủ động hôn lên môi anh.

Tần Thận cũng ấn chặt gáy cô, tăng thêm độ sâu của nụ hôn này.

Mỗi một tiếng hoan hô, mỗi một giọt mồ hôi, ở trên quyền đài này đều thành người làm chứng cho họ.

Họ, vĩnh viễn không chia ly.

(TOÀN VĂN HOÀN)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.