Từ Kiều Diễm bị người ta cưỡng chế dẫn vào gian phòng chuyên môn chiêu đãi khách quý ở tầng 22 của khách sạn.
“Buông em ra!” Vừa vào cửa, cô liền giãy khỏi cánh tay của người đàn ông kia, thối lui đến góc phòng.
“Vì saokhông nói một tiếng liền bay tới Mĩ? Vì sao anh gọi điện thoại, em lạikhông chịu nghe?” Anh dựa lưng vào cửa, cặp mắt đen nhìn cô không chớp,chỉ sợ cô gái kia không an phận, đợi khi anh quay lưng là lại vụng trộmtrốn mất. “Lần trước không phải đã nói, em đi xa nhà nhất định phải nóivới anh một tiếng sao, vì sao không làm?”
Cái loại cảm giác tìm không thấy cô thật sự là tệ hết chỗ nói!
Vài lần, anh đứng suốt trước cửa nhà TừKiều Diễm, hi vọng cửa đối diện sẽ mở ra, cô gái kia có thể giống nhưlúc trước đi ra chào hỏi anh; nhưng một lần rồi lại một lần, sự thậtluôn làm anh thất vọng.
“Buồn cười! Từ Kiều Diễm em đâu phải là trẻ con, muốn đi chỗ nào, anh cấm được em sao?!” Cô nói chuyện không chút khách khí.
Cặp mắt đen chăm chú nhìn cô, cô gáitrước kia ngoan ngoãn phục tùng anh, hiện tại đã không thấy nữa rồi. “Em đã đồng ý đi Nhật Bản cùng anh.” Anh lên án.
“Dù sao cũng có người đi cùng anh rồi,em tới góp vui làm gì? Anh hẳn là rất cao hứng khi có thể ở chung vớitình nhân cũ, em không đi, anh nên vui vẻ mới đúng.”
Thái độ của Từ Kiều Diễm vẫn rất lạnhlùng, nói chuyện lại chanh chua, Úy Thượng Đình lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-cuong-truc-so-nu-day-dua/2220652/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.