Hắn đưa cô xuống sảnh chính, nơi này thật sự rộng lớn.
Chính giữa sảnh là 1 bậc thang lớn dẫn lên các tầng trên. Bức tường được sơn màu trắng cổ kính. Đồ vật trong nhà được thiết kế theo phong cách châu Âu, không ngờ người như hắn cũng có gu thẩm mỹ không tệ.
Đối diện với bậc thang là chiếc cửa lớn bằng gỗ cao tầm 2m5. Cánh bên phải là nhà bếp, cánh trái là phòng hội nghị.
Xung quanh thiết kế cũng được, cô đánh giá cao "căn nhà" này đấy chứ.
"Nhà này chỉ có anh ở, đâu cần khoa trương đến vậy." Cô lay nhẹ tay của hắn
"Đây là Nam Cung Gia."
Nam Cung Gia-không phải là nhà chính của Gia Tộc Nam Cung hay sao? Hắn đưa cô về tận đây, ý hắn muốn là gì?
"Tôi đưa em về đây là muốn khẳng định em là phu nhân duy nhất và mãi mãi của Nam Cung Long này." Hắn cầm tay cô đi ra khỏi sảnh chính
"Có trốn đi đâu tôi cũng bắt em về được. Em bỏ đi 5 năm, 5 năm sau tôi bắt em về lại nơi em vốn có. Cho dù em có đi 1 năm, 2 năm hay 20 năm. Cũng đừng cầu là em thoát khỏi tôi." Hắn buông lời nói với cô, kéo cô ra xe của hắn.
Hắn ngồi vào vị trí của mình, đặt cô ngồi cạnh hắn. Cô lẳng lặng làm theo những cử chỉ hắn bảo.
"Anh đưa tôi đi đâu đấy." Bụng cô đói cồn cào. Nghe hắn nói gì không đâu. Nhức hết cả óc
"Đi ăn." Hai chữ nhẹ nhàng tù miệng hắn phát ra. Nhẹ nhàng dứt khoát.
Đến trước cửa nhà hàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-cung-phu-nhan-em-muon-thoat-khoi-toi/169242/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.