Cô thay quần áo hắn để trong tủ vào, vừa vặn. Nhưng có điều là kín đáo vô cùng, cổ cao, tay dài, váy dài hơn đầu gối.
Thôi vậy cũng được, che đi mấy cái vết quái đản kia.
Trên mắt lại có quầng thâm nhẹ, cô nên trang điểm 1 ít.
Mặc dù không phải là đậm, nhưng vẫn che được quầng thâm mắt.
Cô chọn son lì màu đỏ tươi, có thể giữ lâu lại không trôi. Tôn lên nước da trắng hồng với nét trẻ trung.
Cạch-phía cửa mở ra
"Phu nhân, tôi dẫn em đi ăn." Hắn đi vào bên trong
"Tôi không muốn." Cô chỉ muốn thoát khỏi đây.
"Em muốn chết đói hay sao." Hắn đi lại phía bàn trang điểm cô đang ngồi.
"Có chết cũng được, có chết thì tôi cũng sẽ thoát khỏi anh." Cô lạnh lùng đáp, hắn khá tức giận.
"Em đừng mong thoát khỏi tôi, tôi đã định em làm phu nhân của Nam Cung Long này." Hắn cầm tay cô kéo cô đứng dậy.
"Tại sao vậy hả!!!." Cô hét lên
"Tại sao lại chọn tôi, tại sao cơ chứ, Nam Cung Long. 1 lần tôi bị anh hành hạ là đủ rồi, đừng ép tôi nữa, tôi đã không còn yêu anh!!!." Cô sắp không chịu được nữa rồi, cô sắp khóc rồi, mắt cô đã đỏ lên rồi.
"Có trời mới biết vì sao tôi chọn em." Hắn bình tĩnh nói
"Anh đừng mong tôi làm vợ anh!!!." Cô vùng vẫy khỏi hắn.
"Em không muốn thì tôi cũng mặc em. Em cứ phải làm phu nhân của Nam Cung Long này." Hắn càng siết chặt cô hơn.
"Tôi đã bảo là không còn yêu anh cơ mà!!!." Khóc thật rồi, cô thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-cung-phu-nhan-em-muon-thoat-khoi-toi/169238/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.