“Ngụy Lương…… Bộ ngươi người chim hả ?” Lâm Thu vừa mở miệng, liền nói với phu quân nhà mình một câu như vậy.
Ngụy Lương: “……” Nói vậy rồi kêu ta trả lời như thế nào.
Cũng thật quá trùng hợp, Tần Vân Hề yêu quý nhân tài như Ô Quý này, trong lòng cố ý muốn thu nàng ta thành đệ tử dưới tọa của mình. Sau khi chuyện bên kia giải quyết xong, mọi người tan đi, hắn liền đi vào ngoại môn, bảo quản sự dẫn đường, tìm được chỗ ở của Ô Quý.
Vừa đến ngoài phòng, liền nghe được giọng của Ô Quý một câu hờn dỗi như vậy.
Trong lòng Tần Vân Hề hơi kinh ngạc, ra lệnh cho quản sự kia đứng yên tại chỗ, còn mình thì ẩn đi hơi thở, đi vào kế bên cửa sổ.
Liền nhìn thấy sư tôn thanh lãnh vô tình nhà mình đang ngồi ở đầu giường, bị người nắm chặt tay, mắng là người chim, cũng không giận.
Tần Vân Hề: “……”
Cái này, này, này……
Xem ra trong này có nội tình, lại còn khá phức tạp nha……
Khó trách sư tôn không chịu thu Ô Quý làm đệ tử! Nếu trở thành thầy trò, thì làm sao còn có thể cái gì gì kia ?
“Tê ——” Tần Vân Hề cảm thấy một trận đau răng, lặng lẽ độn đi mất.
Ngụy Lương ngồi ở mép giường, đối diện với Lâm Thu một lát, khóe môi hiện lên ý cười, nói: “Nàng chỉ cần lo an tâm dưỡng thương, ta sẽ an bài hết mọi việc.”
“Thương?” Lâm Thu không hiểu ra sao, “Ta bị thương chỗ nào.”
Hắn cầm bình bạch ngọc trong tay ấn vào trong lòng bàn tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-tinh-tinh-nguoi-la-cua-nu-chu/1475543/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.