Một ngày sau đó, cuối cùng Đồng Phù cũng chờ được Mạc Linh tỉnh dậy, nhưng ngay sau đó hắn liền phát hiện ra điều không ổn.
Nữ nhân nằm trên giường, hai mắt nhìn chăm chăm vào trần nhà, kể cả Đồng Phù có hỏi han gì cũng không hé môi, an tĩnh như một con búp bê sứ hoàn mỹ xinh đẹp.
Đồng Phù vội vàng đưa bàn tay chắn ngang tầm mắt Mạc Linh, cuối cùng trong đôi mắt không có tiêu cự của cô cũng có một tia sáng, chậm rãi nghiêng đầu, dùng ánh mắt u ám nhìn hắn.
"Linh, em không sao chứ? Trả lời tôi!" Hắn cũng không chú ý cách gọi của mình thay đổi, điều hắn quan tâm là tình trạng kì lạ của cô hiện tại.
"..." Mạc Linh vẫn nhìn hắn, giống như hắn là trần nhà thứ hai vậy.
Một lúc sau, hắn mới nghe được thanh âm nhẹ như bông của cô.
"Anh là ai?"
Đồng Phù thật sự hoảng hốt rồi, tuy cô và hắn mới gặp nhau không lâu nhưng hắn tin tưởng cô sẽ không dễ dàng quên hắn được. Biểu hiện này của cô, chẳng lẽ là... bệnh trạng?
"Linh, em nhìn xem, đây là số mấy?" Hắn đưa hai ngón tay.
"Hai." Cô ngoan ngoãn trả lời.
"Vậy em còn nhớ tôi là ai không?" Hắn lại chỉ về phía mình.
"Không." Cô lại ngắn gọn đáp.
Đồng Phù kiểm tra tổng quát một lượt cho cô, ngoài cơn sốt đã hoàn toàn biến mất, trong não cô dường như cũng không có chuyện gì lạ, nhưng cô lại mất trí nhớ, hơn nữa còn là ai cũng không quen,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-nu-chu-mau-click-back/3070110/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.