" thiên cổ di hận, hủy chúng sinh. Niết bàn tự hỏa, Bàn Cổ thất tinh lạc, Ân thành nhất phái... "
"Hậu nhân Ân gia, ta chờ ngươi thật lâu thật lâu..."
"Ngươi xem đạo tu đều sống mơ mơ màng màng ở trong mộng của bọn họ, đối với bọn họ mà nói, dục vọng đều là thứ vĩnh sinh để bọn họ theo đuổi..."
Đạo tu tiến vào đều té trên mặt đất, bọn họ ngủ say, đắm chìm trong mộng, mang theo nụ cười thỏa mãn.
"Ngươi thấy thế nào..."
Ân Bạch Thần nhìn một mảnh mông lung chung quanh, trước mắt là một đại điện giống như tế đàn, trung gian là ngôi sao nằm trong vòng tròn, đạo tu đều ngã trên đất cách vòng tròn ba thước, bị cỗ lực lượng đưa vào sự khát cầu trong mơ.
"Này cùng ta có quan hệ gì, ngươi là ai?"
Ân Bạch Thần cảnh giác, đạo tu cư nhiên đều bị dụ tới di tích, cỗ lực lượng này thật không thể khinh thường.
Y quả nhiên không nên tiến vào.
Ân Bạch Thần nắm chặt quyền, y muốn gặp sư huynh, cho nên không thể ở chỗ này lâu.
"Ta ở chỗ này chờ ngươi thật lâu, nói cho ta biết, đồ vật ngươi muốn nhất, ta đều sẽ thực hiện cho ngươi..."
Lại chiêu này, tựa như Sơn Linh, đều muốn y nhập ma sao?
Đạo tu chỉ sợ cũng không qua được dụ hoặc của ảo cảnh, cho nên toàn bộ đều ngủ say, giúp y không ít.
"Không hổ hậu nhân Ân gia được lựa chọn, giết chết những người khác, ngươi thật không nương tay..." ( ngáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-nguoi-khong-the-hac-hoa/2891817/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.