Chờ thời điểm Lê Dân tỉnh lại ăn thịt thỏ, hắn nhất thời vui mừng.
Ăn ngon.
Tuy rằng không có muối nhưng tốt xấu gì cũng có thịt.
Không hổ là nam chủ, rốt cuộc có công dụng.
Ân Bạch Thần tay nghề không tồi, Lê Dân bẹp bẹp miệng mà ăn, mới chú ý tới Ân Bạch Thần biểu tình buồn cười.
Như thế nào, ta ăn đồ của ngươi có ý kiến sao? Lê Dân cao lãnh mà nhướng mày.
"Sư huynh hiện tại cùng bộ dáng bình thường một chút cũng không giống nhau."
Ân Bạch Thần vươn tay, đem thịt dính bên môi Lê Dân gạt rớt, sau đó ngậm vào trong miệng, đôi mắt cười mị lên.
"Ân, hương vị không tồi."
Lê Dân hóa đá.
Bình thường hắn bình thản, không có nghĩa hắn không phải một người bình thường.
【 ngụy · cao lãnh 】 Lê Dân chép chép miệng, hình tượng gì đó trọng yếu bằng đồ ăn sao? Hắn thật sự đói đến không chịu được.
Bất quá có cái gì dính vào bên miệng sao?
Lê Dân liếm liếm chỗ Ân Bạch Thần vừa sát qua, tiếp tục ăn.
Ân Bạch Thần mang theo bất đắc dĩ, sư huynh tựa hồ luôn không ý thức đến tình cảnh nguy hiểm của bản thân, rõ ràng mê người như vậy, chính mình lại mờ mịt vô tri. Ân Bạch Thần ánh mắt dừng lại tại môi Lê Dân, xúc cảm vừa rồi, ân, hảo nhuyễn.
Hôn môi cảm giác nhất định phi thường tốt, y có điểm khẩn cấp mà muốn thưởng thức một chút hương vị của nam nhân, cậy mở hai hàm răng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-nguoi-khong-the-hac-hoa/2891808/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.