Edit+ Beta: DinhDiepKyVan
Sở Ca giương mắt nhìn lên, nhưng lại không nhìn thấy rõ, cũng không nghe thấy gì, cổ họng đau rát, lại thêm sợ hãi, nước mắt liền không khống chế được mà chảy ra nhiều hơn. Trong chốc lát, liền cảm giác được chính mình bị ai đó nhẹ nhàng ôm lấy, trên lưng vỗ vỗ vụng về, cô ngửi được là hương vị trên người Tạ Lan, nên dần dần thả lỏng.
Không biết qua bao lâu, Sở Ca dần dần bình tĩnh trở lại, thấy quần áo của Tạ Lan bị chính mình nắm thành giẻ lau, nên ngượng ngùng buông ra, thay hắn vuốt phẳng lại, lúc này mới ngẩng đầu nhìn xung quanh. Tam vương gia đã không còn ở đây, bàn ghế trong phòng bị hư hại, tất cả đều đã được thay mới. Sở Ca ngẩn người, nếu không phải trên cổ còn có chút đau đớn, cô thậm chí cho rằng chuyện vừa mới xảy ra lúc nãy chỉ là một cơn ác mộng.
Sở Ca khiếp sợ nhìn về phía Tạ Lan, nhưng hắn lại lo lắng nhìn cô, "Tiểu Ca, cổ ngươi bị thương rồi, có đau không? Ta nếu có thể tới đây sớm một chút thì tốt rồi, đều do Hồng Mai, một hai phải bắt ta uống trà gì đó!"
Sở Ca đột nhiên bắt lấy tay hắn, nôn nóng hỏi, "Trà? Trà gì? Ngươi uống rồi sao?"
Tạ Lan bị cô làm cho hoảng sợ, tuy rằng có chút kỳ quái vì sao cô lại tò mò hắn uống cái gì, nhưng vẫn tỉ mỉ nói một lần. Truyện được đăng tải trên wattpad @DinhDiepKyVan.
"Ngươi đừng vội, ta không có uống, ta nói xong là ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-mau-nam-xuong/1969436/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.