🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Yên Kinh, Yêu Điện, Trung Cung.

Lâm Ngôn Hy đang trầm ngâm nhìn hai miếng ngọc bội để trên bàn.

Một miếng có hoa văn vô cùng tinh xảo màu đỏ, chính là của Tát Dật Dạ, ngày hôm trước mới mạnh mẽ nhét vào tay y.À không, theo lời Tát Dật Dạ là y tình nguyện nhận lấy, có rắm ấy chứ tình nguyện!

Một miếng còn lại họa tiết đơn giản pha giữa màu trắng và xanh biển nhạt, chính là vật của phụ thân y để lại. Vật này được ông nội đến đưa lại cho Lâm Ngôn Hy.

Theo lời của Giao Ngư Vương, thì trước lúc đại chiến Tiên, Nhân, Ma lần hai xảy ra một ngày.Giao Nhất Kiến tức là hoàng tử tộc giao nhân, người mà được cho là kế thừa vương vị đến đưa cho phụ thân mình ngọc bội.

Giao Vương vấn cảm thấy nhi tử mình biết được gì đó, vẫn liên tục lập đi lập lại.

"phụ vương, người nhất định phải đưa nó cho nhi tử của con "

" Nhất Kiến, ý của con là sao?"

"người nhất định phải đưa ngọc bội cho đứa nhỏ"

Ngay sau đó thì Giao Nhất Kiến cùng với Giang Ái Hoa đã tự trận, đến khi được tìm gặp, chỉ thấy hai người nắm tay nhau.

Mà lại nói ngọc bội đó là vật được làm từ vảy ngược của giao nhân.



Ở Long tộc cũng có vảy ngược, được xem là sinh mạng là vật quan trọng nhất. Thì vảy ngược của giao nhân cũng tương tự như vậy.

Lấy vảy ngược chính là nửa mạng sống của một giao nhân, những tu tiên giả còn săn tộc nhân ngư để lấy vảy ngược luyện đan dược, tăng tu vi.Chỉ là Giao vương vẫn không hiểu ý đồ của con trai mình, chỉ với công dụng vảy ngược này thì thằng bé tại sao lại dặn dò ông kỹ như vậy.

Quay lại Lâm Ngôn Hy, y nhìn hai miếng ngọc bội để trên bàn.Cuối cùng quyết định cắt của Tát Dật Dạ vào, đeo của phụ thân tặng lên hông.

Nhưng chợt nhớ ra câu đe dọa của Tát Dật Dạ và cái chết thê thảm trong nguyên tác đang vẫy gọi.Cuối cùng vẫn là Lâm Ngôn Hy thừa nhận bản thân hơi hèn hèn, lại cắt miếng ngọc bội của phụ thân y vào, lấy của Tát Dật Dạ đeo bên hông

Thôi được rồi, là do ngọc bội màu đỏ nó đẹp, nên y mới đeo thôi, chứ cũng không có sợ gì đâu.Tát Dật Dạ là ai chứ? chỉ là Yêu Đế, nam chủ của thế giới này, cũng thuộc những người mạnh nhất đại lục mà thôi, cũng không có ghê gớm gì hết.

Cũng thường thôi, khụ chính là như vậy.

Lâm Ngôn Hy thể với trời, y thấy ngọc bội đẹp mới đeo thôi.

Sau khi đã giải quyết xong chuyện ngọc bội, y lại cuốn gối à không thu sếp đồ đạc chuẩn bị bỏ trốn.À hiểu lầm, y không hề muốn trốn ha ha, chính là Lâm Ngôn Hy có một nguyện vọng là du lịch đại lục này.

Ha ha, chính là như vậy đó, cho nên trong ngày hôm đó, y đã lén mà rời khỏi Yêu Kinh.

Tại nơi ở của Thái Thượng Hoàng.



" nàng để thằng bé rời đi như vậy à?"

"bọn trẻ tự quyết định, thiếp không can thiệp vào"

Sáng ngày hôm sau, Tát Dật Dạ mới được thông báo là không thấy Lâm Ngôn Hy đâu.Vì mỗi ngày đều sẽ có người đến hầu y dùng nữa, nhưng sáng nay không thấy người, chỉ để lại một bức thư.

( gửi Tát Dật Dạ

Ta đi du ngoạn sơn thủy đây, vì một niềm đam mê cháy bỏng khám phá.

Đừng làm phiền à không đừng tìm, ta bânh ngắm cảnh đẹp thế gian.

Hẹn không gặp à hẹn gặp lại nhau vào một ngày đẹp trời khác.

Thân mến

Lâm Ngôn Hy xinh đẹp ]

Tát Dật Dạ đọc bức thư mà ngã tư đường nổi lên trên trán, miệng cười nhưng tâm chẳng vui.

"Lâm Ngôn Hy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.