Tát Dật Dạ đỡ trán khi nhìn thấy trong Ma Kính, hắn cũng đến chịu y luôn, trả lại thần khí cho mẫu thân liền đi tìm y.Cũng may vị trí không có quá xa Yêu Điện.
Bên trong hang động một người một cầm không ngừng đấu võ mồm, nói đến vui vẻ.Ngoài trời đã trở về đêm, lại có mưa phùn rơi lắc phất.
Tiếng bước chân vang lên nghe rõ trong đêm, lộp cộp lộp cập hướng đến bên trong hang.Lâm Ngôn Hy cảnh giác mà cầm lấy Thanh Linh.
"ai?" Y nhìn thấy bóng dáng của một người nào đó, liền hét lên, nhưng người nọ vần im lặng mà đi vào trong. Đến khi gần hơn, nhờ ngọn lửa ánh lên chút ánh sáng y mới thấy được gương mặt của nam nhân đó.
"ngươi là Tát Dật Dạ?"
"ồ, ta tưởng ngươi quên rồi chứ" Hắn nhìn y cười một cái rất thiếu đòn.
Không hiểu sao, Lâm Ngôn Hy thật sự muốn đập tên này một trận ra trò. Lần nào nói chuyện cũng là kiểu chân chọc như vậy, uống công cho gương mặt đẹp trai như vậy.
"sao ngươi ở đây?" Lâm Ngôn Hy buông Thanh Linh ra, ngồi xuống chỗ cũ nói.
" ta cũng thật rảnh sẵn tiện đến xem ngươi chết hay chưa" Tát Dật Dạ nam thần mỏ hỗn không làm người thất vọng, thở ra câu nào là mang đậm chết phong cách riêng liền.
"..." Lâm Ngôn Hy cười ha ha, khóe miệng nhếch càng ngày càng sâu, trong lòng lại phùng lên một cơn phun trào của núi lửa.
Y dám thể hăn mà nói tiếng nữa, liền bảo Thanh Linh đánh chết tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-kich-ban-nay-khong-dung/3741340/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.