Lâm Ngôn Hy giành cả ngày để ngồi trong phòng, y cần suy nghĩ thật kĩ, nên đưa ra quyết định như thế nào. Thật ra y là một người rất dễ chấp nhận và dễ tiếp thu.
Dễ chấp nhận không phải là dễ dãi, mà theo như cách suy nghĩ của Lâm Ngôn Hy thì chính là chấp nhận hiện tại và suy nghĩ cho tương lai.Bởi vì nếu y không chấp nhận nó vẫn sẽ xảy ra, thay vì đau đầu suy nghĩ quá nhiều, y sẽ chọn đối mặt và chấp nhận hiện thực.
Giống như trước kia, chết đi và xuyên qua, rồi đến chuyện nghĩa phụ nghĩa mẫu mất rồi, nhiều chuyện xảy ra cho đến bây giờ.
Sau khi suy nghĩ xong xuôi mọi chuyện, y quyết định đi gặp đại sư huynh cùng sư tôn.Nhưng mà người tính không bằng trời tính, vì một lí do nào đó mà đám chính phái giả nhân, giả nghĩa kia biết thân phận của y rồi.
"Đại sư huynh, đệ có chuyện muốn nói với huynh" Lâm Ngôn Hy chạy đến trúc xá nhưng không tìm ra được hắn, liền thử đi tìm bên ngoài phong.
Vừa chạy ra đã thấy Tiêu Dật có vẻ vội vàng đi tìm y, Lâm Ngôn Hy cũng không nghĩ nhiều, y chỉ muốn đem hết những gì để trong lòng nói cho hắn biết.
Nhưng y không ngờ được, bên ngoài Thiên Kiếm Môn đã rất loạn rồi.
" ta cũng đang tìm đệ đây" Tiêu Dật nắm lấy vai y, trong giọng nói kìm nén sự lo lắng khó nhận ra.
"trùng hợp vậy sao? đệ cũng đang tìm huynh đây" Lâm Ngôn Hy mỉm cười nói.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-kich-ban-nay-khong-dung/3651744/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.