Có lẽ số của Lâm Ngôn Hy quá xui xẻo, bị rơi xuống dòng sông nước chảy xiết còn chưa nói.Trôi nổi trên mặt nước, không biết qua bao lâu vậy mà còn gặp một cái thác. 
Cmn Lâm Ngôn Hy chửi thể " trời móe, còn chuyện gì tới luôn đi " 
Mắt nhìn thấy bản thân sắp rơi xuống thác, y gào khóc nói với cổ cầm " Tiểu Cầm Cầm, ngươi là thượng phẩm thần khí mà đúng không? mau cứu chủ nhân ngươi đi " 
Bản thân bây giờ một tia linh lực còn chẳng có, từ đây rơi xuống không chết cũng còn nữa cái mạng quá nha. Cứu bé cổ cầm ơi, Lâm Ngôn Hy sợ nha!!!. 
Cổ cầm chán nản : riết nhiều cái mệt không muốn nói. 
Bé Tiểu Cầm âm thầm phê bình, nhưng vẫn ra tay giúp chủ nhân mình. 
Lâm Ngôn Hy đang ôm cổ cầm thì một ánh sáng lóe lên bao bọc lấy cả người y, vòng sáng hình thành một cái kén bảo vệ y bên trong.Cả người nhẹ nhàng nhắc bỗng lên, theo dòng nước rơi xuống thác, sau đó lại nổi lên lại trên mặt nước, bình an vô sự mà qua một kiếp nạn. 
Xuống phía dưới, thì mặt nước bình lặng, theo dòng sông thì y trôi dạt qua thêm hai ngày nữa. Sau đó khi mở mắt ra đã thấy bản thân nằm trên bờ, cùng cổ cầm được y ôm chặt nằm bên cạnh. 
Lâm Ngôn Hy dụi dụi mắt nhìn xung quanh, lại nhìn cổ cầm ôm chầm lấy vui vẻ cười thật tươi nói " Tiểu Cổ Cầm là tốt nhất, may mà có ngươi, nếu không ta lại được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-kich-ban-nay-khong-dung/3550479/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.