' sao lại như vậy?' 
' hắn ta sao lại có mặt ở đây? ' Lâm Ngôn Hy hoảng sợ mà thu nhỏ lại sự hiện diện của mình, đây không có trong kịch bản. 
Nhưng có lẽ vì sự xuất hiện của y quá nổi bật, cho nên đã thu hút ánh mắt của kẻ đó.Nam nhân đó, nhìn thấy y liền cười, mà chậm rãi đi lại gần y. 
Trương Đình Phong dơ bàn tay ra, ngọ ý muốn bắt tay, còn nở nụ cười vô cùng chân thành trên gương mặt tuấn tú của hắn, nhưng trong mắt của Lâm Ngôn Hy thì trong vô cùng kinh tởm.Y thích ngắm đại sư huynh cùng sư tôn hơn, soái hơn tên này, cưng chiều y hơn. 
" lâu rồi chúng ta không gặp nhỉ ?" 
" thấy ta ngươi không vui sao Tiểu Hy Nhi " Trương Đình Phong tỏ vẻ đau lòng, tay đưa ra cũng rụt về đáng thương khi y không có ý định bắt tay với hắn. 
Lâm Ngôn Hy khuôn mặt biến sắc mà đứng nét vào sau lưng của Tiêu Dật, đại sư huynh nhíu mày khi thấy tên đệ tử của Âm Dương Tông. 
" trước đó đệ còn đi theo sau ta luôn miệng gọi Phong ca ca, đáng yêu biết bao nhiêu " Trương Đình Phong diễn đến nổi vui vẻ, lại kể về quá khứ như thể y cùng gã vô cùng thân thiết. 
Trong lòng Lâm Ngôn Hy đã loạn thành một mớ tơ vò, nhưng nghe đến đây khóe miệng y giựt giựt liên hồi.Ca ca cái rắm đó còn không phải ngươi ép ta, nếu ta không gọi ngươi liền cho người đánh ta à. 
" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-kich-ban-nay-khong-dung/3550474/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.