Hai tiếng sau khi mà cả hai cũng đến được Thiên Kiếm Môn, Tiêu Dật trực tiếp đưa Lâm Ngôn Hy đến quảng trường nơi mà tất cả các thí sinh tập hợp ở đó.Hơn nữa còn có đệ tử của Thiên Kiếm Môn nữa. 
Tiêu Dật cũng là có huênh hoang khi đưa y xuống đây, hai người ngự kiếm đáp xuống những người khác chừa ra một khoảng. 
Lúc này xung quanh bốn phía đều tập trung vào hai người, càng thu hút sự chú ý hơn khi mà đệ tử của Thiên Kiếm Môn nhìn Tiêu Dật mà kính trọng gọi. 
" đại sư huynh " 
Lâm Ngôn Hy triệt để ngốc luôn, y nãy giờ cúi đầu cố ý không biết gì hết.Bây giờ vì kinh ngạc mà ngẩn đầu lên, mỹ nhân mở to đôi mắt tròn vo ngập nước nhìn Tiêu Dật, phải nói muốn có bao nhiêu kinh diễm có bấy nhiêu. 
Khoảnh khắc mà Lâm Ngôn Hy ngẩn đầu lên, đám người nhìn thấy mà hít một ngụm khí.Bọn họ biết nếu như nam nhân mà dùng những từ miêu tả này thì không thích hợp, nhưng ngay lúc nhìn thấy y lại mang vẻ trăng khuyết tinh khôi*. 
* Trăng khuyết tinh khôi : vẻ đẹp trong trẻo, trong sáng, như ánh trăng trong đêm. 
Nam nhân bọn họ nhìn y còn muốn phạm tội nữa a. 
Nhưng Lâm Ngôn Hy không biết suy nghĩ của mấy nam nhân kia, nếu mà y có thuật đọc tâm nhất định sẽ bỏ chạy khỏi đây, đùa à y là ca nhi đó!. 
" gặp nhau lâu vậy ta cũng chưa biết tên đệ, ta là Tiêu Dật " Hắn kéo y lên hàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-kich-ban-nay-khong-dung/3550460/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.