"Ngươi tên gì?" Nhược Trúc xoay mặt nhìn sang người đang đi bên cạnh mình hỏi.
Nghe câu hỏi đột ngột của Nhược Trúc, hắn hơi ngẩng người.
Tên của hắn ?
Hắn hồi tưởng một chút về những danh tự mà hắn từng được kêu..
"Súc sinh"
"Ôn dịch"
"xúi quẩy"
"tang môn tinh"
"..."
"..."
Cảm tưởng một chút, dường như không có tên nào nghe hay ho, hắn cũng liền bỏ qua những tên gọi đó.
Vì vậy hắn bình tĩnh nhìn sang Nhược Trúc mở miệng.
"ta không có tên"
Đúng vậy,thời điểm hắn ra đời,bởi vì bị nguyền rủa, mẫu thân của hắn bị người ta tươi sống thiêu chết, mà bản thân hắn bị phụ hoàng ruồng bỏ.
Sau đó..
Chiến tranh kéo đến, mất nước, phụ hoàng lúc nguy cấp đã dẫn theo ả đàn bà kia cùng nhi tử yêu quý của hắn thoát đi.
Mà hắn..
haha..lại lần nữa bị ruồng bỏ.
Tuy hắn rất nhanh thu liễm tâm tình nhưng lại tinh tế bị Nhược Trúc bắt được một tia châm chọc cùng đau thương trong đáy mắt.
Bất quá nàng cũng không hỏi thêm,mỗi người có mỗi bí mật, nàng cũng vậy.
Cái nàng cần là sự trung thành tuyệt đối, những cái khác đối với nàng chỉ là tiểu tình tiết.
Nàng xoay người sang hai nam nhân còn lại.
"còn hai ngươi?"
"Nhất" Nam nhân khuôn mặt nhanh nhẹn, hào phóng nói.
"Nhị" Người còn lại lại rất trầm tĩnh, tuy kính ý nhưng lại lạnh nhạt nói.
Số một..số hai?
Dường như nhìn ra nghi hoặc của Nhược Trúc, nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-khong-can-theo-ta/2337589/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.